XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 207

Bà y tá trưởng mở cửa phòng thứ ba trong đó có hai hàng giường đã có
người. Hầu hết các bệnh nhân đều nằm dài, mắt mở to; hai hoặc ba người ở
cuối phòng đang đứng nói chuyện nhỏ với nhau.
Bên một chiếc giường ở giữa phòng hàng chục nam nữ thanh niên mặc blu
trắng, đội mũ vải trắng đứng quanh một người cao tuổi, cũng mặc đồ trắng
đang lên lớp cho họ.
- Ông thấy rõ giáo sư đang bận. Ông không thể nói chuyện với ông ấy vào
lúc này được.
Tuy nhiên bà ta cũng chạy đến, nói nhỏ vào tai giáo sư câu gì đó. Ông giáo
sư nhìn về phía Maigret rồi tiếp tục bài giảng của mình.
- Giáo sư sẽ tiếp ông sau đây một vài phút. Ông ấy yêu cầu ông ngồi chờ
trong văn phòng...
Bà y tá trưởng dẫn họ tới đấy. Căn phòng không rộng và chỉ có hai chiếc
ghế. Trên bàn giấy, trong một chiếc khung bằng bạc là một tấm ảnh một
người phụ nữ và ba đứa trẻ chụm đầu vào nhau.
Maigret ngập ngừng nhưng sau đó ông cũng đổ tàn thuốc trong tẩu vào cái
gạt tàn đầy những đầu mẩu thuốc lá và nhồi một tẩu thuốc mới.
- Xin lỗi vì đã để ông phải đợi, ông cảnh sát trưởng... Khi bà y tá trưởng
báo tin rằng ông có mặt ở đây tôi đã hơi ngạc nhiên... Dù sao...
Có phải ông giáo sư muốn nói dù sao đây cũng là vấn đề của một kẻ lang
thang không? Không phải như vậy.
- Đây cũng là một vụ không đáng kể. Tôi nghĩ như vậy có đúng không?
- Tôi chưa biết gì hết và tôi muốn ông làm rõ vấn đề.
- Một vết thương trên đầu, rất rõ ràng. Chắc chắn người giúp việc của tôi đã
nói với ông sáng nay...
- Lúc ấy chưa chụp X quang sọ não.
- Bây giờ thì xong rồi... May mắn là óc không việc gì.
- Vết thương đó là do một cú ngã ở bến cảng ư?
- Không phải... Người ấy đã bị đánh vào đầu bởi một vật nặng như búa
hoặc mỏ-lết hoặc như cái đòn bẩy tháo lốp xe hơi chẳng hạn.
- Cú đánh làm cho người ấy ngất đi ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.