XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 217

- Tôi cho rằng có...
Margret lấy trong túi ra thẻ căn cước của thầy thuốc. Theo ghi chép trên thẻ
thì ảnh chụp cách năm năm.
Francois Keller ít khi cạo mặt và lười tắm táp. Râu mọc tua tủa trên má.
Ông ta thường cắt râu bằng một chiếc kéo. Cặp mắt có vẻ lơ đễnh.
- Cha tôi đây ư?
Tay run run, cô ta cầm tấm thẻ và cúi xuống nhìn tấm ảnh. Cô ta bị cận thị.
- Trong trí nhớ của tôi thì ông cụ không như thế này, nhưng tôi tin chắc đây
là cha tôi.
Cô ta cúi xuống thấp hơn để nhìn cho rõ.
- Với một chiếc kính lúp thì tôi có thể... Tôi sẽ đi lấy...
Cô ta đặt tấm thẻ lên mặt bàn và sang phòng bên rồi trở lại với chiếc kính
lúp trên tay.
- Cha tôi có một vết sẹo trên mắt trái, nhỏ thôi nhưng sâu... Đây rồi... ông
nhìn xem...
Ông nhìn tấm ảnh qua kính lúp, cả ông nữa.
- Tôi nhớ rõ chính vì tôi mà ông cụ có vết sẹo này... Một sáng chủ nhật,
chúng tôi về nông thôn... Trời nóng nực và, dọc theo cánh đồng lúa mì có
những bụi hoa mào gà...
- Tôi muốn hái một bông nhưng cánh đồng được rào bằng dây thép gai...
Lúc ấy tôi mới có tám tuổi... Cha tôi vạch dây thép gai để tôi có thể chui
vào... Ông lấy chân giậm đám dây thép phía dưới và cúi xuống... Thật kỳ
cục khi tôi nhớ lại cảnh này trong khi tôi quên rất nhiều chuyện... Bất ngờ
chân ông bị trượt và dây thép đập vào mặt ông. Mẹ tôi sợ ông bị thương ở
mắt... Máu chảy rất nhiều... Chúng tôi tới một trang trại gần đó để rửa và
băng vết thương lại. Mặt ông giữ lại một vết sẹo phía trên con mắt bên trái
từ đó...
Vừa nói cô vừa nhìn Maigret với vẻ lo ngại khi nghĩ đến mục đích cụ thể
của cuộc viếng thăm này.
- Có việc gì xảy ra với cha tôi chăng?
- Đêm hôm qua ông cụ đã bị thương trên đầu, nhưng các bác sĩ cho rằng
ông đã thoát khỏi vòng nguy hiểm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.