XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 219

- Ông Rousselet, chồng bà, có biết chuyện này không?
- Có biết. Chúng tôi không giấu anh ấy điều gì cả.
- Bà không biết cha bà đã trở lại Paris ư?
Cô ta chớp mắt và bắt đầu nói dối. Maigret biết rõ điều này..
- Biết và không biết... Tôi không nhìn thấy tận mắt... Mẹ tôi và tôi không
tin... Một người nào đó ở Mulhouse nói gặp một người bị kẹt giữa đám
đông trên đại lộ Saint-Michel giống cha tôi một cách kỳ lạ... Người nói lại
chuyện này là bạn cũ của mẹ tôi... Khi người này kêu to: 'Francois" thì ông
ta giật mình nhưng rồi lại làm ra vẻ không quen biết...
- Bà có báo tin này cho cảnh sát không?
- Để làm gì kia chứ?... Cha tôi tự mình lựa chọn số phận cho mình... Ông
không cần thiết làm như vậy để khỏi phải sống với chúng tôi...
- Bà có bàn bạc vấn đề này với chồng bà không?
- Tôi và chồng tôi đã thảo luận nhiều lần.
- Còn với bà thân sinh ra bà?
- Tôi đã hỏi mẹ tôi trước và sau khi chúng tôi cưới nhau...
- Ý kiến của bà cụ ra sao?
- Thật khó nói trong một vài câu. Mẹ tôi than vãn, rên rỉ... Tôi cũng vậy..
Tôi còn tự hỏi sống như vậy có hạnh phúc không?
Cô ta cúi xuống và hạ giọng nói thêm
- Có những người không thích ứng với cuộc sống của chúng tôi. Sau đó me
tôi..
Cô ta đứng lên đi ra đừng trước cửa sổ sau đó quay lại.
- Tôi không nói xấu mẹ tôi. Bà có quan điểm riêng về cuộc sống... Tôi cho
rằng mỗi người đều có quan điểm riêng của mình. Danh từ chuyên quyền
hoặc độc đoán là quá nặng nề, nhưng mẹ tôi thường làm mọi việc theo ý
muốn của mình..
- Sau khi cha bà bỏ đi, bà và người mẹ có sống hoà thuận không?
- Có kém hơn trước... Tôi đã rất sung sướng từ sau ngày lập gia đình riêng
và ...
- Và để thoát khỏi sự chuyên quyền, độc đoán của người mẹ ư?
- Cũng vì cái dó nữa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.