XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 222

- Có phải trên nhánh kia của sông Seine không? Cửa sổ của nhà mẹ tôi
trông ra cảng Tournelles...
- Bà ấy có một con chó chứ?
- Tại sao ông lại hỏi như vậy?
Mấy tháng trước đây khi sống ở quảng trường Vosges để người ta chữa lại
căn hộ của ông ở phố Richard-Lenoir, ông thường cùng vợ đi dạo trên đảo
Saint-Louis. Đó là vào giờ những con chó được chủ hoặc những tên đầy tớ
dẫn đi trên đường theo dọc con sông.
- Mẹ tôi chỉ thích nuôi chim... Mẹ tôi rất ghét chó và mèo...
Và cô ta thay đổi đề tài câu chuyện.
- Người ta đã mang cha tôi đi đâu?
- Tới Bệnh viện Thượng đế ở gần đó
- Có lẽ ông muốn...
- Không phải lúc này... Tôi muốn bà đến để nhận dạng ông cụ, nhưng hiện
nay đầu và mặt đều bị băng kín...
- Cha tôi có đau đớn lắm không?
- Ông ấy bị ngất đi và không biết gì cả.
- Tại sao người ta lại đánh cha tôi?
- Đó là điều tôi đang muốn biết...
- Đã có một cuộc ẩu đả ư?
- Không. Người ta đã đánh vào đầu ông ấy, và theo tôi biết thì lúc ấy ông
đang ngủ...
- Dưới gầm cầu ư?
Maigret đứng lên.
- Tôi cho rằng ông sẽ đến gặp mẹ tôi, đúng không?
- Tôi không có cách nào khác...
- Ông cho phép tôi gọi điện thoại để báo trước tin này cho mẹ tôi chứ?
Ông ngập ngừng. Ông muốn biết sự phản ứng của bà Keller. Nhưng ông
không thể từ chối được.
- Xin cảm ơn ông, ông cảnh sát trưởng... Tin này có đăng trên báo không?
- Việc tấn công thì có thể được nêu lên một vài dòng. Còn tên của cha cô
thì không vì tôi mới biết tên ông lúc gần trưa nay...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.