XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 235

Viên cảnh sát trưởng vừa ngồi xuống ghế thì Lapointe bước vào.
- Tôi có hai khách hàng cho sếp...
Ông hài lòng với người cấp dưới như hài lòng với bà Maigret hôm qua.
- Họ đang ở đâu?
- Ở phòng chờ.
- Là những ai vậy?
- Là người chủ chiếc xe Peugeot bốn trăm lẻ ba màu đỏ và một người bạn
cùng ngồi trên xe đêm hôm trước. Có rất ít xe bốn lẻ ba màu đỏ ở Paris và
chỉ có ba chiếc có biển số có hai con số chín. Một chiếc đang đưa đi sửa từ
tám hôm nay, một chiếc hiện đang ở Cannes với chủ nó...
- Anh đã thẩm vấn những người ấy chưa?
- Tôi mới chỉ hỏi hai ba câu... Tôi muốn tự sếp làm việc này... Tôi có thể
đưa họ tới gặp sếp được không?
Có vẻ gì bí mật trong thái độ của Lapointe như anh muốn dành sự ngạc
nhiên cho Maigret.
- Được...
Ông ngồi trước bàn với những hòn bi nhiều màu một lá bùa hộ mệnh và
đợi.
- Ông Jean Guillot... - Thanh tra Lapointe báo tin.
Đó là một người khoảng bốn chục tuổi, tầm thước trung bình, ăn vận sang
trọng.
- Ông Lucien Hardoin, nhà thiết kế công nghiệp...
Anh ta cao lớn, trẻ hơn bạn, và sau này Maigret biết anh ta là người nói lắp.
- Xin mời các ông ngồi... Tôi nghe nói các ông là chủ chiếc Peugeot màu
đỏ...
Jean Guillot là người đầu tiên giơ tay với vẻ tự hào.
- Đó là xe của tôi- Anh ta nói. Tôi mua hồi đầu mùa đông.
- Ông sống ở đâu, ông Guillot?
- Phố Turrene, không xa đại lộ Temple là mấy.
- Ông làm nghề gì?
- Nhân viên bảo hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.