XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 236

Anh ta tỏ ra không sợ hãi gì khi bị một viên cảnh sát trưởng thẩm vấn tại sở
Cảnh sát. Anh ta còn tò mò nhìn xung quanh như để sau này có chuyện kể
lại cho bạn bè.
- Còn ông, ông Hardoin?
- Tôi... cùng ở chung... một... một... khu nhà ấy.
- Ở tầng trên tầng có căn hộ của tôi - Guillot nói thêm.
- Ông có vợ chứ?
- Tôi... sống... độc thân...
- Còn tôi, tôi đã có vợ và hai con, một trai, một gái - Guillot còn nói thêm
mà không đợi hỏi.
Lapointe đứng ở gần cửa mỉm cười. Người ta có thể nói hai người đàn ông
kia, mỗi người ngồi trên một chiếc ghế, mỗi người đều có một chiếc mũ
trên đầu gối, đang trong một tiết mục hát song ca.
- Các ông là bạn của nhau ư?
Họ trả lời cùng một lúc nên người ta không nghe thấy tiếng nói lắp của
Hardoin:
- Là bạn tốt...
- Các ông có biết Francois Keller không?
Hai người ngạc nhiên nhìn nhau như đây là lần dầu tiên họ nghe thấy cái
tên ấy. Nhà thiết kế công nghiệp hỏi lại:
- Đó... đó... là ai vậy?
- Trước kia ông ta là bác sĩ ở Mulhouse.
- Tôi chưa bao giờ đến Mulhouse cả - Guillot khẳng định. Ông ta nói ông ta
biết tôi ư?
- Đêm thứ hai vừa rồi các ông làm gì?
- Như đã nói với viên thanh tra của ông, tôi cho rằng luật pháp không cấm
việc này.
- Hãy kể thật chi tiết những việc mà các ông đã làm...
- Khi hết giờ làm việc vào lúc tám giờ tối tôi trở về nhà. Vợ tôi kéo tôi ra
một góc để trẻ con không nghe thấy và đã bảo tôi rằng Nestor...
- Nestor là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.