XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 248

-Tôi muốn gửi ông giám đốc bệnh viện một số tiền có được không? Ông ấy
sẽ dễ chịu hơn khi nằm trong một phòng riêng.
- Ở đây các phòng đều có rất nhiều người bệnh rồi...
Bà ta tỏ vẻ băn khoăn.
- Bây giờ tôi phải làm gì?
- Lúc này thì chưa... Tôi sẽ cử một thanh tra tới để bà ký vào tờ giấy xác
nhận đây chính là chồng bà...
- Để làm gì, vì đây chính là ông ấy rồi...
Nói xong bà ta bỏ đi...
Ông bà Maigret đang ngồi trước tách cà phê. Maigret châm một tẩu thuốc.
- Sau đó ông quay lại phòng bệnh ư?
- Phải... Trước cặp mắt chê trách của bà y tá trưởng ông đã trở thành kẻ thù
của bà này.
- Ông ta vẫn không nói ư?
- Không... Tôi nói một mình, nói rất nhỏ trong khi một y tá đang săn sóc
người bệnh ở giường bên...
- Ông đã nói những gì?
Đối với bà Maigret việc chuyện trò trước hai tách cà phê thật là hãn hữu.
Thông thường bà chỉ cần biết chồng bà đang điều tra vụ nào. Ông thường
gọi điện thoại về báo tin không ăn ở nhà và hầu hết nhờ vào báo chí bà biết
rõ hơn công việc của ông.
- Tôi không nhớ hết những điều tôi đã nói với ông ta. Ông trả lời với vẻ bối
rối. Tôi muốn ông ta tin tôi... Tôi nói với ông ta về mụ Léa đang đợi tin tức
bên ngoài, việc chúng tôi đã cất đồ đạc của ông vào một nơi chắc chắn và
ông ta sẽ nhận lại khi xuất viện.. Cái đó làm ông ta có vẻ hài lòng.
- Tôi cũng nói với ông ta rằng ông sẽ không gặp bà vợ nữa nếu ông không
muốn, rằng bà ấy muốn trả tiền để có một phòng riêng cho ông nhưng bệnh
viện không thể đáp ứng...
- Tôi kể về nhà nghỉ ở nông thôn của chúng ta... rồi hỏi:
- Tôi cho rằng ông muốn điều trị bệnh tại đây hơn là nằm ở bệnh viện tư
nhân, đúng không ?
- Ông ta vẫn không trả lời ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.