XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 250

- Ông cho rằng mụ ta cũng không biết gì hơn chứ?
- Nếu biết thì mụ ta đã nói rồi... Giữa họ có một sự gắn bó hơn cả đối với
người thân trong gia đình... Tôi tin rằng lúc này họ đang hỏi nhau để tiến
hành một cuộc điều tra nhỏ song song với cuộc điều tra của tôi...
- Thực ra mụ Léa đã cho tôi biết một điều thú vị, đó là Keller chỉ ngủ ở
gầm cầu Marie và ở khu phố ấy trong hai năm trở lại đây thôi...
- Thế trước kia ông ta sống ở đâu?
- Cũng bên bờ sông Seine thôi nhưng ở dưới gầm cầu Bercy trên cảng
Rapée...
- Những kẻ lang thang thường thay đổi chỗ ở như vậy, đúng không?
- Không phải. Cái đó cũng quan trọng như chúng ta di chuyển chỗ ở... Mỗi
người trong bọn họ thu xếp một góc cho mình và ở đó càng lâu càng tốt...
Ông kết thúc cuộc nói chuyện bằng cách tự thưởng cho mình một cốc rượu
táo. Sau đó ông lấy mũ và hôn bà Maigret.
- Chiều nay gặp lại.
- Ông tin rằng mình sẽ trở về dùng bữa chiều ở nhà ư?
Ông không biết gì hơn bà. Nói đúng ra ông chưa biết những việc mình sẽ
phải làm là gì.

***

Torrence để cả buổi sáng để kiểm tra lại những lời khai của người nhân
viên bảo hiểm và người bạn nói lắp của anh ta. Anh đã đến gặp bà Goulet,
người gác cổng ở phố Turenne, người chủ quán rượu ở góc phố Frans-
Bourgeois.
Người ta phải xác minh câu chuyện con Nestor là có thật hay là bịa ra. Và
nếu nó có thật thì cái đó chứng tỏ hai người này không tấn công thầy thuốc.
Nhưng ai là người muốn giết thầy thuốc và vì lý do gì thì cho đến lúc này
viên cảnh sát trưởng vẫn chưa rõ.
Người ấy có thể là bà Keller không? Nhưng vì lý do gì và do ai thực hiện?
Một lần có một ông già không có chút tài sản nào bị giết chết một cách rất
bí mật, Maigret đã nói với ông chánh án:
- Người ta không giết những người khốn khổ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.