XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 251

Người ta cũng không giết những kẻ lang thang. Nhưng rõ ràng là người ta
muốn loại bỏ Keller.
Khi đứng ở bến xe buýt, nghe thấy tiếng thì thào của hai người đang yêu
nhau, thì một ý nghĩ nẩy ra trong óc ông. Đó là khái niệm "con người khốn
khổ" làm ông phải suy nghĩ.
Khi trở về văn phòng, Maigret gọi điện thoại cho bà Keller. Bà ta không ở
nhà. Người hầu nói là bà đã vào thành phố dùng bữa với một người bạn,
nhưng cô ta không biết tên khách sạn.
Ông bèn gọi cho Jacqueline Rousselet.
- Hình như ông đã gặp mẹ tôi... Bà đã gọi điện thoại cho tôi sau khi ông tới
thăm vào chiều hôm qua. Trước đây một tiếng đồng hồ bà cũng gọi lại...
Như vậy đúng là cha tôi rồi, phải không?
- Căn cước của ông ta không có điều gì phải nghi ngờ nữa...
- Ông có biết tại sao người ta muốn giết cha tôi không? Có phải đây là kết
quả của một vụ cãi đánh nhau không?
- Cha bà có hay gây gổ không?
- Đó là con người rất hiền lành. Trong thời gian sống với ông tôi thấy ông
không hề cãi đánh nhau với ai cả...
- Bà có biết những việc làm của bà thân sinh ra bà không?
- Những việc làm loại nào?
- Khi kết hôn, bà ta không có chút của cải nào và không đợi một ngày nọ...
Cha bà cũng vậy... Trong điều kiện ấy thì người ta không nghĩ đến phải có
một hợp đồng... Trong trường hợp ngược lại thì người ta theo chế độ cộng
đồng tài sản, tức là cha bà có quyền hưởng một nửa tài sản hiện nay của mẹ
bà...
- Đây không thuộc trường hợp ấy...
Cô ta trả lời không ngập ngừng.
- Bà tin chắc chứ?
- Mẹ tôi sẽ xác nhận với ông... Khi lấy chồng, tôi đến gặp ông chưởng
khế... Cha mẹ tôi lấy nhau theo chế độ tài sản riêng rẽ...
- Ông chưởng khế ấy là ai?
- Luật sư Prijean ở phố Bassamo...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.