XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 283

ấy hết mọi chuyện và cái đó sẽ được đăng trên báo chí của nước Bỉ...
- Nghe đây, Jef Van Houtte...
- Tôi đã nghe ông trong nhiều tiếng đồng hồ rồi và ông cứ luôn miệng nhắc
lại câu ấy...
Anh ta chỉ tay vào Lapointe.
- Ông này cũng vậy... Ông còn người nào nấp sau cánh cửa để hỏi tôi nữa
không?
- Có thể...
- Tôi vẫn trả lời như cũ thôi...
- Anh đã nhiều lần tự mâu thuẫn...
- Tôi mâu thuẫn với bản thân tôi ư? Ông có mâu thuẫn với chính mình
không?
- Anh đã nghe các nhân chứng...
- Các nhân chứng nói thế này, tôi nói thế khác... Như vậy không có nghĩa là
tôi nói dối... Tôi là người lao động... Ông hãy hỏi bất kỳ ai xem Jef Van
Houtte là người thế nào... Không ai nói xấu về tôi đâu...
Và Maigret phải làm lại từ đầu, ông nhớ lại đã có người ngồi trước mặt
ông, ngoan cố như người fla-măng này, đã phải thú nhận vào giờ thứ mười
sáu trước khi ông định bỏ cuộc.
Đó là những đêm vất vả. Đã hai lần ông nhờ Lapointe thay thế mình. Cuối
cùng hết cả bánh kẹp thịt và bia, chỉ còn lại ba người như những bóng ma
trong cơ quan cảnh sát hoang vắng này.
- Anh không thể nhìn thấy hai người chạy dọc theo chiếc sà lan được...
- Cái khác nhau giữa tôi và ông là ông không có mặt ở đấy vào lúc ấy...
- Anh đã nghe thấy...
- Mọi người đều nói...
- Chú ý là tôi không tố cáo anh phạm pháp có dự mưu..
- Ông muốn nói gì?
- Tôi nói là anh không có ý định giết ông ra trước đó...
- Ai? Ông Willems là người tôi vớt từ dưới nước lên? Nay có một người
nữa là hai, đúng không? Và ngày mai có thể là ba, bốn, năm... Ông chẳng
có khó khăn gì trong việc chụp mũ tôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.