XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 285

VIII

Sáng hôm sau Torrence là người đi theo Maigret vì Lapointe đang còn ngủ
ở cơ quan. Trước đó ông đã nói chuyện bằng điện thoại rất lâu với giáo sư
Magnin.
- Tôi tin chắc rằng từ tối hôm qua ông ấy đã hoàn toàn tỉnh táo - ông này
xác nhận. Tôi chỉ yêu cầu ông đừng làm cho người bệnh mệt. Ông ấy đã bị
một cú sốc nặng nề và phải mất nhiều tuần lễ ông ấy mới bình phục hẳn.
Cả ba người, Jef Van Houtte, Torrence cùng viên cảnh sát trưởng, đi dọc
theo bờ kênh dưới ánh nắng mặt trời. Trông họ như những du khách đang
hưởng một buổi sáng đẹp trời của mùa xuân.
Không cạo râu vì thiếu bàn cạo, những sợi râu màu vàng của Jef Van
Houtte ánh lên dưới nắng. Đến trước cổng Toà án thì họ vào một quán ăn
để ăn bánh sừng bò và uống cà phê. Người Bỉ bình tĩnh ăn bảy chiếc bánh
một lúc.
Anh ta tưởng mình bị dẫn đến cầu Marie để thao diễn lại câu chuyện đêm
hôm ấy, nhưng anh đã ngạc nhiên khi họ dừng chân trước cổng Bệnh viện
Thượng đế, sau đó vào hành lang bệnh viện.
Anh ta cau mày nhưng không hề bối rối.
- Chúng tôi có thể vào chứ?- Maigret hỏi bà y tá trưởng.
Bà này nhìn đoàn người với vẻ lạ lùng và chỉ biết nhún vai. Bà không hiểu
ra sao cả.
Với viên cảnh sát trưởng đây là dịp may cuối cùng của ông. Ông là người
đi đầu vào phòng bệnh. Như hôm trước, những bệnh nhân đưa mắt theo dõi
ông.
Thầy thuốc nhìn ông đến nhưng không mấy ngạc nhiên và khi ông ta thấy
người thuỷ thủ thì nét mặt không có vẻ gì là thay đổi.
Jef Van Houtte có vẻ không bực mình về những chuyện xảy ra đêm trước
nữa. Anh ta quan sát phòng bệnh một cách tò mò.
Cú sốc mong muốn không xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.