XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 287

- Một đêm tháng Chạp, ông đã chứng kiến một cảnh trong đó anh ta...
Hình như Keller đang suy nghĩ nên quyết định ra sao.
- Một người khác, ông chủ chiếc sà lan nơi gần chỗ ông đang nằm bị đẩy
xuống sông... Người này không được kịp thời vớt lên...
Vẫn yên lặng, cuối cùng bộ mặt của người bệnh có sự thay đổi hẳn.
- Có đúng không... Đêm thứ hai ông ở cảng Celestins, kẻ giết người sợ ông
nói chuyện này ra...
Đầu ông ta lắc nhẹ như cốt để Jef Van Houtte nhìn thấy.
Cặp mắt của Keller không chút hận thù, cũng không có chút lạ lùng nào.
Maigret biết rằng mình không thể khai thác ở ông ta một lời nào nữa và khi
bà y tá trưởng đến báo tin là cuộc thăm viếng đã quá lâu thì ông không nài
nỉ thêm gì nữa.
Khi đi trong hành lang, người thuỷ thủ ngẩng đầu.
- Ông toại nguyện rồi, đúng không?
Anh ta có lý. Chính anh ta là người thắng cuộc.
- Tôi cũng vậy - Anh ta nói với giọng đắc thắng - tôi cũng có thể sáng tác ra
những câu chuyện...
Và Maigret không thể không nói:
- Câm miệng!

***

Trong khi Torrence và Jef Van Houtte đợi ông ở Sở Cảnh sát, Maigret ở
trong phòng ông chánh án Dantziger gần hai tiếng đồng hồ. Ông này gọi
điện thoại mời ông biện lý Parrain tới và viên cảnh sát trưởng kể lại câu
chuyện không bỏ sót một chi tiết nào.
Ông chánh án ghi chép bằng một chiếc bút chì và khi nghe hết câu chuyện,
ông thở dài:
- Tóm lại chúng ta không có chứng cứ nào để chống lại hắn cả...
- Không có một chứng cứ nào, đúng thế..
- Ngoài vấn đề giờ giấc không phù hợp thì không có vấn đề nào khác... Bất
cứ viên luật sư nào cũng có thể đưa nó về số không được...
- Tôi biết...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.