XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 52

Điều này có một ngàn trường hợp. Theo kinh nghiệm, Maigret biết ai cũng
có tấm ảnh của mình.

- Bà nghỉ ở trên gác ư?

Bà ta ra hiệu là đúng. Ngôi nhà chỉ có một lầu. Tầng trệt là quán rượu, bếp
và hai phòng cùng phòng toa-lét và nơi chứa đồ cũ.

- Lên gác bằng cách nào?

- Bằng cầu thang trong bếp.

Bà ta vào bếp và một lát sau trở ra, tay cầm một chiếc thìa nấu nướng. Cửa
quán rượu bật mở, Maigret thấy Lapointe mặt đỏ bừng, mắt long lanh,
miệng thở dốc đang đẩy một người đi phía trước.

Lapointe bé nhỏ, như ở sở Cảnh sát người ta thường gọi, vì tầm thước của
mình, và người đi trước có vẻ bất bình với viên thanh tra.

- Anh chàng này đã bỏ chạy - Lapointe cười nói, tay cầm lấy cốc rượu của
mình trên quầy hàng - Đã hai ba lần tôi tưởng tuột mất hắn. May mắn hồi
còn đi học tôi là nhà quán quân về chạy một trăm mét.

Người trẻ tuổi cũng đang thở hổn hển. Anh ta quay sang Maigret.

- Tôi không làm gì cả.

- Nếu vậy thì chẳng có gì là đáng sợ.

Ông nhìn Lapointe.

- Anh đã ghi căn cước của anh ta chưa?

- Do thận trọng, tôi đã giữ giấy chứng minh của hắn. Hắn là người chở xe
ba bánh cho hãng Pincemail. Và cũng chính hắn là người đứng trên bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.