XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 72

Ông nói về mụ Calas và mô tả quán rượu ở cảng Valmy.

- Điều gì đã xui khiến ông tới đấy?

- Xin thú nhận chỉ do ngẫu nhiên thôi. Tôi cần gọi điện thoại. Trong các
quán rượu khác, điện thoại để ở quầy hàng, không có buồng riêng.

- Xin ông nói tiếp.

Maigret nói về việc ra đi của Calas, chuyến tàu đi Poitiers, quan hệ của mụ
chủ quán với Antoine Christin, người vận chuyển hàng hoá bằng xe ba
bánh, không quên nói về những vết sẹo trên bụng nạn nhân.

- Ông nói mụ chủ quán khẳng định mình không biết người chồng có những
vết sẹo ấy ư? Và ông cho rằng mụ ta nói thật ư?

Ông chánh án phật ý nói.

- Ông Maigret, thành thật mà nói, tôi không hiểu tại sao ông không cho
điệu mụ ta và cái thằng nhãi ấy về văn phòng của ông và ráo riết thẩm vấn
như ông thường làm. Tôi giả thiết rằng ông không tin một lời nào của mụ ta
chứ?

- Không cần thiết.

- Trong việc mụ ta nói không biết chồng mình đi đâu và khi nào về...

Làm thế nào để một ông Comeliau sinh ra trên đại lộ Luxembourg bên tả
ngạn sông Seine hiểu được tính cách của gia đình nhà Calas?

Nhưng rồi tẩu thuốc của Maigret chợt loé sáng, Comeliau là người mắc
chứng sợ thuốc lá, ông nhìn chằm chằm vào chiếc tẩu như mỗi khi người ta
xấc xược hút thuốc trong phòng của ông nhưng viên cảnh sát trưởng vẫn
tảng lờ như không có chuyện gì xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.