XANH NHƯ MÂY TRỜI - Trang 33

Mình khéo vẩn vơ dùm người…
Chị Thanh vừa đi phố với hai ba người bạn trở về. Chị hỏi Thịnh:
- Ở nhà anh Nghiêm có đến không?
Thịnh lắc đầu:
- Hình như không.
Chị Thanh cau có:
- Sao lại hình như? Có hay không mày ở nhà mày phải biết chứ.
- Em ở trên lầu không biết.
Chị Thanh làu bàu:
- Hồi nãy tao đi phố với hai đứa bạn, gặp ai giống anh Nghiêm… tao tính
kêu ảnh mà rồi đi luôn, sợ ảnh gặp.
Thịnh nhỏm dậy:
- Sao chị lại sợ anh Nghiêm gặp?
Chị Thanh không trả lời, mặt hơi buồn. Thịnh buông mình xuống lại. Hai
chị em lặng thinh!
* * *
Vừa dắt xe ra cửa, Thịnh gặp Nghiêm. Hai bàn tay của Thịnh run lên, cô bé
giữ chắc xe không muốn vững. Thịnh nhỏ giọng:
- Anh ạ!
Nghiêm nhìn Thịnh:
- Thịnh sắp đi đâu?
Thịnh lí nhí:
- Thịnh lại nhà bạn. Mời anh vào nhà chơi, có chị Thanh ở nhà đó.
Nghiêm trầm hẳn nét mặt:
- Tôi vẫn đến mà không gặp Thịnh. Sao lại nói với tôi rằng có chị Thanh ở
nhà?
- Vì… Thịnh nghĩ… anh muốn nói chuyện với chị.
Nghiêm chùng giọng:
- Thôi, tôi về!
Thịnh hơi hốt hoảng dường như mình đánh mất một cái gì.
- Anh về sao?
- Thịnh đi, anh về đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.