XANH NHƯ MÂY TRỜI - Trang 36

năng chuyên môn cũng không. Ai mà mướn.
Thịnh rụt rè:
- Mình có thể bán hàng.
Chị Thanh quay nhìn Thịnh như nhìn một quái vật:
- Cái gì? Như tao mà đi bán hàng? Xin lỗi à! Năm nay là năm thi của tao,
tao phải lo học.
Thịnh im lặng không bàn tiếp nhưng những ngày sau đó, Thịnh âm thầm
tìm được một nơi có thể kiếm tiền. Chị Thanh viện cớ năm nay chị thi, còn
Thịnh, Thịnh mới học lớp mười một, chưa phải năm thi, Thịnh còn dư thời
giờ.
Một lần, đọc thấy một mẫu bảng quảng cáo cần người, Thịnh tìm đến
nhưng cô bé thất vọng khi biết tiêu chuẩn thu nhận nhân viên ở đó phải
duyên dáng để đi giao dịch. Cuối cùng, Thịnh cũng xin được việc làm.
Công việc của Thịnh mỗi chiều là kết toán một lô những sổ sách các chi
nhánh gởi về… Cuộc đời tạm yên bên những chật vật do đời sống mang
lại…
Mọi người trong nhà bỗng thay đổi hẳn tính tình. Những tiện nghi vật chất
không có, ai cũng phải tự lo lấy công việc của mình. Anh Thái trầm lặng,
mấy đứa nhỏ hết nhí nhố. Chị Thanh thu mình lại vào những mộng mơ của
chị… chỉ có ông Diệp, như một chiếc bóng. Bóng tối trên đôi mắt, bóng tối
trong đời sống hầu như đã giết chết ngôn ngữ của ông. Suốt ngày, ông ngồi
một nơi,im lặng và mọi người cũng tránh không dám đụng chạm đến ông.
Căn nhà nhỏ với những người đang bước vào cuộc sống mới lặng lẽ quá…
chỉ có những tờ lịch rơi mỗi ngày lá đánh dấu thời gian trôi…
* * *
Thịnh dắt xe đạp vào nhà. Chiều nay sổ sách nhiều quá, Thịnh phải làm
thêm cả tiếng đồng hồ mới xong. Ngày hôm qua đi về lại mắc mưa. Hôm
nay Thịnh uểu oải trong người lạ lùng. Vừa dựng xe đạp xong định vào
trong buồng thay áo, Thịnh thấy Thuận bước vào, giọng thằng bé đầy sôi
nổi:
- Chị Thịnh, em mới găp một người quen của nhà mình. Đố chị đoán là ai.
Thịnh lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.