XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 100

Anh ta đã không còn là người không quen biết nữa. Justyna bảo tôi hãy đi
một mình, cô ta ở nhà đọc sách. Cô ả điên chắc! Tôi không đi đâu một mình
cả, dù là với một gã gốc Ba Lan!

Nửa giờ đi xe trong bóng tối, sao trời trên đầu chúng tôi.

- Xin chào! - ông chủ đón chúng tôi bên cửa ra vào. Nhà hàng nom tồi

tàn, như một quầy bán sữa thời bao cấp. Nhưng qua kính thấy hải sản xếp
đều trong các lớp nước đá: tôm càng to, mực, cá, cua. Bồi bàn chỉ trao đổi
với Hirek. Một thói quen dễ chịu.

Một lát sau các món lần lượt được đặt lên bàn: cà chua, dưa chuột, lê tàu,

actisô (thì ra actisô không chịu buông tha chúng tôi!), rau xà lách, ô liu, ba
đĩa to đựng mực, và hai đĩa to nữa, mỗi đĩa chễm chệ một con cá to tướng.

Hirek xử sự như một dân đảo Cyprus chính gốc. Anh chàng tiếp thức ăn

vào đĩa của chúng tôi, và không chỉ vậy, còn xắt từng miếng và đưa tận
miệng chúng tôi. Trái tim actisô được chia làm ba, rất ngon. Một buổi tối
ngon lành.

- Cẩn thận kẻo xương, em yêu, - Hirek nói với tôi, giọng dịu dàng kinh

khủng.

Justyna đá vào chân tôi dưới gầm bàn. Em yêu hả?

***

Hirek ra đi. Nhưng qua London xong sẽ sang Warszawa, vì anh ta nhận

được tin khẩn, phải có mặt ngay lập tức tại công ty. Anh chàng đến chia tay
với chúng tôi và hỏi chúng tôi có thể đi dạo ngoài bãi biển với anh ta một lát
hay không. Justyna nói, rất cám ơn, cô ấy cần ra bể bơi ngay đây. Tôi có thể
đi được, ra đó có sao đâu. Hirek hẳn không nuốt sống tôi được. Hirek là một
người điềm tĩnh, thân thiện. Anh ta bảo mình không có ý áp đặt, nhưng liệu
chúng ta có thể tiếp tục tình thân này không. Tôi hỏi, anh biết tuổi tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.