XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 17

“Còn một cách đơn giản hơn nữa, đó là chặn bừa một người nào đó

trên đường hỏi mượn điện thoại để gọi cho anh trai em. Em ngoan ngoãn
ngồi đợi anh ấy đến giải quyết hết mọi chuyện là được.”

Môi Cừu Chính Khanh mím càng chặt, kế hoạch C cũng nghĩ ra luôn

rồi. Nhưng anh đâu phải muốn hỏi cô, rõ ràng anh đã dùng giọng điệu mỉa
mai không chút che giấu rồi mà. Bình thường khi cấp dưới nghe anh nói
như vậy đều lập tức câm như hến chờ anh ra chỉ thị. Được rồi, cô không
phải nhân viên của anh, anh nhịn!

Nhưng anh vẫn nhịn không được, vẫn muốn nói cô vài câu: “Cô có

nghĩ qua nếu trước khi đi cô lập kế hoạch rõ ràng, không lười biếng, đem
theo túi xách đàng hoàng, ra cửa cũng không sơ ý như vậy, chú ý an toàn
một chút, thì những chuyện rắc rối sau đó sẽ không cần phải lo lắng tới hay
không?” Anh vừa nói vừa nhìn Doãn Đình qua gương chiếu hậu.

Doãn Đình chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: “Cừu tổng không cần lo lắng,

những chuyện đó đều là chuyện nhỏ mà.”

Cừu Chính Khanh lại bị nghẹn lời, anh đâu có lo lắng, anh đang phê

bình mà. Anh vừa định nói tiếp thì Doãn Đình chỉ phía trước nói lớn: “Đến
rồi, đến rồi, chính là cửa tiệm có bảng hiệu màu xanh kia kìa.”

Nhanh như vậy đã tới nơi rồi? Cừu Chính Khanh nhíu mày, vẫn chưa

lên lớp được cô quả thực có chút đáng tiếc. Nhưng thôi kệ, cô cũng không
phải nhân viên của anh.

Cừu Chính Khanh tấp xe vào bên đường, giúp Doãn Đình lấy xe đạp

xuống. Tiệm sửa xe này kinh doanh rất tốt, khách đến tiệm phải xếp hàng,
ông chủ nói với Doãn Đình rằng phải đợi ít nhất một tiếng đồng hồ.

“Được, vậy xe cử để đây trước, bác cứ sửa đi, cháu sẽ quay lại lấy sau

ạ.” Doãn Đình nói chuyện với ông chủ xong quay đầu nói với Cừu Chính
Khanh: “Cừu tổng, em không cần vay tiền của anh nữa. Em bắt taxi về nhà
trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.