XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 316

“Làm gì vậy? Cái này mày không ăn được.” Doãn Đình bật cười,

nhưng lại không nỡ đuổi nó đi. Mèo Đại Đại ôm lấy cánh tay Doãn Đình,
cố gắng tới gần bát của cô. Cừu Chính Khanh trừng mắt với nó.

Doãn Đình vội ôm lấy Đại Đại, “Được rồi, về phòng thôi, tao mở đồ

hộp cho mày nhé. Không được phá phách, không được làm Cừu tổng đại
nhân mất vui, biết chưa?”

Đại Đại “meo” một tiếng tỏ ý bất mãn, nhưng vẫn bị ôm về phòng. Hộp

thức ăn vừa mở, cửa vừa khóa, vấn đề mèo con đã được giải quyết xong.

“Thật ngại quá.” Doãn Đình tỏ ra e dè vì hành động vừa rồi của Đại

Đại. Bây giờ mới qua cửa thôi, đừng để bị đuổi ra khỏi nhà nhé Đại Đại!

“Không sao.” Cừu Chính Khanh nói, vừa hay lại đối diện với đôi mắt

Doãn Đình, Doãn Đình cười ngốc: “Em nhất định sẽ phụ trách tất cả các
khoản chi tiêu liên quan đến nó, nếu nó làm hỏng vật dụng trong nhà, em sẽ
mua cái mới đền cho anh.”

“Được.” Cừu Chính Khanh lập tức nhận lời. Cô đồng ý chịu trách

nhiệm thì càng tốt, vậy thì cô sẽ phải đến đây thường xuyên.

Doãn Đình ngây người, cô cho rằng với phong cách của Cừu Chính

Khanh thì sẽ nói vài câu khách sáo với cô. Bỏ đi, anh không khách sáo thì
thôi, vậy mới thoải mái.

Hai người ăn xong cơm, Cừu Chính Khanh lại chuẩn bị rửa bát. Doãn

Đình ngại ngùng nói: “Để em rửa cho.”

“Ở nhà cô cũng hay rửa bát à?” Cừu Chính Khanh hỏi cô.

“Dạ không, nhà em còn có cô giúp việc.”

Cừu Chính Khanh cười: “Vậy cô giành rửa bát ở nhà tôi làm gì?”

“Còn không phải thể hiện ý muốn lấy lòng của em sao? Em muốn giúp

Đại Đại ghi thêm điểm mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.