XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 317

Cừu Chính Khanh lại cười, mở vòi nước, đổ nước rửa bát lên giẻ.

“Đợi đã, đợi đã.” Doãn Đình xông qua, lải nhải như một cô quản gia

nhỏ, “Anh lại quên xắn tay áo lên rồi, giống y như anh trai em, lúc nào cũng
cẩu thả.” Vừa nói cô vừa xắn tay áo lên giúp anh.

Cừu Chính Khanh khẽ mỉm cười, anh không cẩu thả, là anh cố ý đó

chứ. Hiệu quả xem ra cũng không tệ.

Doãn Đình xắn xong, vừa ngẩng đầu, đã bắt gặp ngay nụ cười của Cừu

Chính Khanh.

Anh cũng… đẹp trai lắm.

Cô lui về sau một bước, có chút thẹn thùng, tuy bình thường cùng đám

bạn gái đi trên phố gặp trai đẹp cũng sẽ kích động đùa giỡn, nhưng bây giờ
lại nổi tính “háo sắc” với một người bạn nghiêm túc đứng đắn thì thật
không phải rồi.

Cừu Chính Khanh không thể đọc suy nghĩ của người khác, tất nhiên

không biết lúc này anh bỗng trở nên “đẹp trai đến mê người” trong mắt
Doãn Đình. Cừu Chính Khanh quay người lại rửa bát, định tìm đề tài để
nói, nhưng Doãn Đình đã vội lên tiếng: “Vậy em vào phòng xem Đại Đại
thế nào rồi đây.”

“Được.” Vậy rửa bát xong rồi anh lại tìm chuyện để nói với cô.

Doãn Đình vào phòng chơi với mèo. Đại Đại ăn no rồi nằm lăn ra đất.

Doãn Đình lấy cây gậy chọc mèo ra chơi với nó. Một lúc sau, Cừu Chính
Khanh bước vào. Anh ngồi dựa lưng vào tường, nhìn một người một mèo
đang chơi đùa với nhau.

Doãn Đình quay đầu lại nhìn anh: “Anh có bận việc gì khác không?

Em ở một mình với nó không sao đâu.”

“Tôi không bận.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.