XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 347

Ánh mắt Cừu Chính Khanh từ kinh ngạc chuyển sang… ừm, Doãn

Đình cảm thấy dó là sự sâu kín không thể hình dung. Mặt cô đỏ lên, vội
quay đầu chạy đến cái bàn trống: “Nhanh lên, nhanh lên, em đói quá.”

“Thưa cô.” Nhân viên phục vụ quay lại đuổi theo cô, “Thưa cô, mời

ngồi bên này, bàn này đã có khách đặt trước rồi ạ.”

Lúc này Doãn Đình mới thấy, trên bàn cô vừa ra sức chiếm đoạt có tấm

bảng “đặt trước” to đùng.

Lại mất mặt rồi. Doãn Đình cúi gầm mặt, đi theo nhân viên phục vụ.

Cừu Chính Khanh đang đi phía sau cô, cố gắng nhịn để không bật cười
thành tiếng.

Lúc gọi món, mỗi người cầm một cuốn thực đơn nghiêm túc xem. Thật

ra Doãn Đình không hề nghiêm túc, cô vừa giả vờ xem thực đơn vừa len lén
nhìn Cừu Chính Khanh. Mặt Cừu Chính Khanh bị cuốn thực đơn che mất
một nửa, nhưng khóe mặt nhìn thế nào cũng thấy đang đong đầy ý cười.

Bỗng nhiên, anh đột ngột ngước mắt lên, Doãn Đình chột dạ vội vàng

cúi đầu xuống xem thực đơn.

“Muốn ăn gì?” Cừu Chính Khanh hỏi cô.

“Ừm.” Doãn Đình đã xem được cái gì đâu, đúng rồi. “Canh thịt dê,

mùa đông ăn món này để giữ ấm.” Cô chỉ chọn bừa, tránh bại lộ chuyện bản
thân không nghiêm túc xem thực đơn. Vả lại cô nhớ Cừu Chính Khanh
cũng thích ăn thịt dê.

“Được, hôm nay cô mặc quá ít, uống chút canh nóng cũng tốt.” Cừu

Chính Khanh nói, “Hôm nay cô ăn diện như vậy rất đẹp, nhưng không đủ
ấm.” Cừu Chính Khanh quay đầu nói với nhân viên phục vụ chọn món canh
thịt dê, bản thân anh cũng gọi thêm hai món. “Còn muốn gọi thêm gì nữa
không?” Anh lại hỏi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.