XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 38

Doãn Đình nghĩ mãi mới tiêu hóa được từ này.

So sánh như vậy đúng là rất mới mẻ.

Doãn Đình đang ngồi trên xe taxi về nhà, nhìn cảnh đường phố bên

ngoài cửa sổ, tưởng tượng trên trán của Zoe đóng hai chữ “đặt hàng”,
không nhịn được bật cười. Cô gái đặt hàng không biết có hài lòng với biệt
danh này không?

Cừu Chính Khanh không biết Doãn Đình đang cười cái gì, sau đó anh

nghe cô nói, em cũng chúc anh sớm lấy được đơn đặt hàng của mình, em
cúp máy đây, bye bye.”

Cừu Chính Khanh đáp một tiếng, hai người cùng nhau cúp điện thoại.

Anh nhìn sợi chỉ đỏ, nghĩ một hồi, cuối cùng làm theo lời Doãn Đình nói,
lấy giấy đỏ gói nó lại, cất vào trong ví tiền.

Trên xe taxi, Doãn Đình mở ví tiền của mình ra, nhìn sợi chỉ đỏ bên

trong lại không nhịn được cười, sau này khi tìm được bạn trai cô sẽ gọi anh
là “Quý Ngài Đặt Hàng”, biệt danh này thật sự thú vị.

Vài ngày sau là nghỉ Tết Trung thu.

Cừu Chính Khanh không thích những kỳ nghỉ cho lắm. Kỳ nghỉ với

anh nghĩa là ở nhà một mình trong mấy ngày liền. Công việc ở công ty tuy
bận rộn, nhưng có một đám người làm cùng, cảm giác chân thực hơn nhiều.
Trung thu cũng chỉ nghỉ nhiều hơn ngày cuối tuần một ngày, nhưng lại có
thể khiến cho anh có chút không thoải mái.

Ngày nghỉ đầu tiên Cừu Chính Khanh đã xem và trả lời hết các email

liên quan đến công việc, anh cảm thấy có chút nhàm chán. Không biết là do
tác dụng tâm lí hay thật sự là mình đã già, càng ngày anh càng hiểu rõ cảm
giác cô đơn và buồn chán. Ti vi cũng không có gì đáng xem, anh cảm thấy
có chút mệt mỏi. Ngày mai đã là Trung thu, bạn bè, đồng nghiệp, khách
hàng đã tặng không ít bánh trung thu cho anh, anh chỉ giữ lại một hộp nhỏ,
còn lại tất cả đem gửi về quê hết. Bản thân anh không thích ăn bánh trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.