XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 411

Bạn gái của anh, người thân thiết bên anh.

“Anh về rồi.” Anh nói, vành mắt lại có cảm giác nóng lên.

“Nhanh vào đi, ở ngoài lạnh lắm.” Doãn Đình kéo anh vào nhà, giúp

anh thay dép đi trong nhà. Anh để ý thấy đây là đôi dép mới bằng vải bông,
màu đỏ phối với màu xanh, nhìn rất vui mắt.

Doãn Đình kéo vali của anh vào trong nhà, vửa đóng cửa vừa hét lớn:

“Đại Đại, nhanh ra đón bố con này.”

Cừu Chính Khanh bật cười, lại còn gọi anh là bố Đại Đại. Lúc này,

mèo Đại Đại trong bộ trang phục ông già Noel chạy ra khiến Cừu Chính
Khanh bật cười ha hả. Đúng là rất “lộng lẫy”. Cừu Chính Khanh bế con
mèo lên, hỏi nó: “Có phải mày béo lên rồi không, trông tròn thế này cơ
mà.” Đại Đại giãy không chịu cho bế, nó có hứng thú với chiếc vali kia
hơn. Cừu Chính Khanh thả nó xuống, bước vào trong nhà, nhìn vào phòng
khách.

Hơi lạ lẫm, nhưng, anh thích.

Chiếc sô pha bọc da thật màu nâu không còn nữa. Thay vào đó là sô

pha vải rất lớn màu nâu kết hợp cùng màu be, còn bày đầy gối ôm, gối dựa
và thảm trải cùng loại. Trước cửa sổ sát đất có một cây thông cao, trên cây
treo đèn lấp lãnh, chuông, quả trang trí sặc sỡ, dưới gốc cây còn có rất
nhiều hộp quà. Rèm cửa sổ màu nâu đậm bị gắn thêm dây buộc in hoa màu
be, được cột thành hình dáng rất đẹp. Trước anh chỉ để nó treo ở đó, sau đó
cũng quên bẵng luôn. Trên kệ sách trong phòng khách cũng có thêm những
vật trang trí xanh xanh đỏ đỏ, rất có không khí ngày lễ.

“Anh có thích không?” Doãn Đình dè dặt hỏi. Cô kéo anh qua sờ thử

ghế sô pha, bảo anh ngồi xuống. “Đừng vội chê nó chỉ là ghế vải. Vải bọc
lẫn bông gòn bên trong đều là loại có chất lượng tốt nhất, còn có mút dẻo,
ngồi rất thoải mái. Giá cũng ngang ngửa chiếc sô pha bằng da của anh đấy.
Hơn nữa vải bọc này có thể thay giặt được, em có mua thêm một bộ vỏ bọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.