XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 423

trú mưa, thêm người vào nữa sợ rằng chứa không nổi. May mà trên hiên của
cửa hàng này có mái che.

“Em không thấy lạnh.” Doãn Đình thành thật trả lời. Cừu Chính Khanh

đang khoác vai cô, xung quanh có không ít người, cô còn đang quàng khăn,
không lạnh chút nào. Liên tục có người chạy vào trú mưa, hai người bị ép
vào tận phía trong. Doãn Đình vòng tay ôm eo Cừu Chính Khanh, dựa vào
lòng anh, nghĩ thầm trong lòng, mưa lâu thêm một lúc nữa cũng chẳng sao.

Cừu Chính Khanh bị Doãn Đình ôm, nhịp tim tăng lên chóng mặt. Anh

vô thức đưa mắt nhìn xung quanh, có người đang nhìn họ, nhưng khi thấy
anh nhìn thì vội quay đầu đi chỗ khác. Cừu Chính Khanh lại cúi đầu nhìn
Doãn Đình, cô đang mải ngắm cảnh mưa bên ngoài, dường như không hề
để tâm đến việc hai người thân mật như thế chút nào. Cừu Chính Khanh
nhẹ nhàng ôm chặt cô, tuy xung quanh có rất nhiều người khiến anh thấy
không thoải mái cho lắm. Nhưng đúng là anh rất muốn ôm cô, muốn vô
cùng.

Cảm nhận được lực ôm của anh, Doãn Đình quay đầu lại nhìn anh, thản

nhiên nở nụ cười. Nụ cười này của cô khiến Cừu Chính Khanh cảm thấy
miệng đắng lưỡi khô, anh cúi đầu, trán vừa chạm vào trán cô thì dừng lại,
chợt nhớ ra đây là nơi đường lớn, xung quanh họ toàn là người.

Anh nghiêm túc ho một tiếng, ấn đầu cô vào trước ngực mình. Bình

tĩnh nào, phải kiềm chế.

Doãn Đình bắt đầu cười, cười đến mức hai vai run lên. Cừu Chính

Khanh biết cô đang cười cái gì, anh lại ho khẽ một tiếng, nói với cô: “Mai
anh phải đi làm.”

“Ồ.” Ý cười trong giọng Doãn Đình muốn giấu cũng không giấu được.

“Chắc sẽ bận lắm, vì anh đi công tác quá lâu.” Anh nói tiếp.

“Ồ.” Cô vẫn tiếp tục cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.