XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 105

“Mai bố em không đi làm, hôm nay ông ngồi tàu hoả mệt rồi, nói sẽ

nghỉ ngơi một ngày. Nên mai em cũng không phải đến xưởng. Em định ghé
qua cô nhi viện, xác định lại tình hình bà cụ bán bánh trứng. Sau đó còn
muốn ghé qua chỗ chị Châu Châu, xem có gì cần em giúp không. Ngoài ra
hôn lễ của Vũ Phi cũng sắp đến rồi, em phải qua giúp. Em làm phù dâu
mà.”

“Ừm.” Nghe qua cô còn bận hơn cả anh.

“Em sẽ tranh thủ sáu giờ rưỡi tới nhà anh.”

“Được.” Cừu Chính Khanh cười.

“Vậy mai anh có tang ca không?”

“Không đâu.” Nhất định anh phải tranh thủ về nhà sớm.

Doãn Đình cũng cười, tỏ vẻ hài lòng. Cô còn chưa nói đến kế hoạch

học nấu ăn và học lái xe nữa. Cô thật sự rất bận.

“Cuối tuần này đi dạo phố không?”

“Được.” Cừu Chính Khanh liền nhận lời, anh vẫn nhớ chuyện hai

người còn chưa mua nguyên liệu thủ công để làm cuốn nhật ký tình yêu.

“Anh còn phép năm không?” Doản Đình lại hỏi.

Cừu Chính Khanh do dự một lúc, phép năm anh vẫn còn, nhưng trước

giờ anh chưa từng xin nghỉ ngày nào. Những ngày lễ chung anh còn chê
nhiều, đương nhiên sẽ không nghỉ phép năm làm gì. “Sao vậy?” Anh cẩn
thận hỏi.

“Không có gì, chỉ muốn xác định xem thời gian anh sắp xếp thế nào.

Không phải sắp đến Tết Nguyên Đán rồi à, phải lên kế hoạch trước chứ.”

“Ừ. Tết thì anh nghỉ.” Nhưng phép năm thì anh chưa bao giờ dùng đến,

nghỉ phép dài trong ngày làm việc bình thường đối với anh mà nói là
chuyện không thể chấp nhận được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.