XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 119

Một lúc sau, Doãn Đình chạy đến.

Doãn Thực và Cừu Chính Khanh thở phào. Doãn Đình không để ý đến

hai người, chạy thẳng đến chỗ Doãn Quốc Hào, ôm rồi hôn một cái lên má
ông: “Bố, sao bố lại ngồi ở đây? Con đang bận, hôm nay không chăm sóc
bố được. Anh, anh nhớ để ý đến bố nhé”.

Một câu hai ý, Doãn Thực cũng cười không nổi. Độ khó của nhiệm vụ

có phải cao quá rồi không?

Doãn Quốc Hào cười cười, nói với con gái: “Con làm việc của con đi,

không cần để ý đến bố. Bố ngồi đây cũng được”.

Doãn Đình cười, nhìn Cừu Chính Khanh, Cừu Chính Khanh mỉm cười,

cố giữ bình tĩnh gật đầu với cô. Bên cạnh có người trêu ghẹo: “Tiểu Đình à,
bạn trai chị đẹp quá, khi nào thì đến lượt chị báo tin vui đây?”

Doãn Đình nhìn sắc mặt của Doãn Quốc Hào, ông đang cười, nhìn qua

không có gì bất thường, Doãn Đình yên tâm hơn, trả lời người kia: “Vấn đề
này tôi phải giả vờ thẹn thùng một chút mới được”. Mọi người bật cười.
Doãn Quốc Hào cũng cười, Doãn Thực và Cừu Chính Khanh cũng đành
hùa theo.

Doãn Đình ôm bố mình một cái nữa, “Vậy con đi trước nhé, có chuyện

gì thì bố gọi điện cho con”.

“Đi đi, đi đi.” Doãn Quốc Hào xua tay. Lúc đi qua bên cạnh Cừu Chính

Khanh, anh đưa tay ra, nắm lấy tay Doãn Đình một cái. Sau đó cô đỏ mặt
cười ngọt ngào rồi chạy đi mất.

Doãn Quốc Hào nhìn thấy cảnh này, chỉ cúi đầu ăn.

Một lúc sau, Tần Văn Dịch và mấy người bạn già qua mời rượu, kéo

Doãn Quốc Hào ra chỗ khác trò chuyện vui vẻ. Doãn Thực và Cừu Chính
Khanh chưa nhẹ nhõm được bao lâu, Doãn Quốc Hào đã trở lại. Sau đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.