XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 126

Cừu Chính Khanh nhanh chóng nhận lời: “Được ạ, chuyện đó không

thành vấn đề”.

Doãn Quốc Hoà không phản đối, việc này cứ quyết định như vậy đi.

Đón xong giao thừa, Cừu Chính Khanh mới ra về. Doãn Quốc Hào dặn

anh lái xe cẩn thận, Cừu Chính Khanh nói cảm ơn ông. Doãn Đình tiễn anh
xuống dưới nhà, cô vui mừng nhào vào lòng anh, lớn tiếng cười: “Tốt quá,
tốt quá, anh xem, chỗ bố em không có vấn đề gì rồi. Ông ấy thích anh! Em
biết mà, ông ấy thích anh!”.

Cừu Chính Khanh ngây ngốc cười, ôm Doãn Đình thật chặt.

Đêm hôm đó, Cừu Chính Khanh kích động đến nỗi mất ngủ. Anh nghĩ

nửa đời trước tuy có chút khó khăn vất vả, nhưng sự cố gắng phấn đấu của
anh, trời cao đều nhìn thấy rõ, nên cuối cùng anh đã được đền đáp. Giờ
trong tay anh có sự nghiệp, có tình yêu.

Ừm, đúng rồi, còn có một con mèo mập. Cừu Chính Khanh giơ tay ra

sờ soạng mèo Đại Đại, nó dựa vào bên cạnh anh, nằm trên chăn của anh
ngủ ngon lành. Cuối tuần nào đó sau đợt nghỉ Tết dương lịch, anh đã cùng
Doãn Đình đưa nó đến bệnh viện để triệt sản. Lúc đợi thuốc mê tan sau khi
phẫu thuật xong, Doãn Đình đau lòng đến rơi nước mắt. May mà mèo Đại
Đại rất cừ, hồi phục rất nhanh. Xem ra thức ăn trước đây anh mua cho nó
không uổng phí rồi.

Nhưng sau khi phẩu thuật thì mèo Đại Đại trở nên bám người vô cùng,

Cừu Chính Khanh mà ở nhà thì nó nhất định phải ở bên anh, đến tối cũng
phải ngủ cùng. Cừu Chính Khanh cũng thương Đại Đại nên đồng ý để nó
lên gường ngủ. Kết quả tên tiểu tử này lại quen thói, tối nào cũng đúng giờ
leo lên gường đợi anh ngủ cùng.

Tay Cừu Chính Khanh vuốt ve bộ lông trơn mượt của mèo Đại Đại, nói

với nó: “Đến khi tao và Tiểu Đình kết hôn rồi, mày không được ngủ trên
gường nữa, biết chưa? Phải ngoan”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.