XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 172

“Mặt trăng sao lại có mờ tỏ tròn khuyết?”

Bởi vì sự đổi thay cũng rất tốt đẹp.

Doãn Đình lại che miệng, không để mình khóc thành tiếng.

“Cà Phê sao lại thơm đến thế?”

Vì Cà Phê sau khi nếm trải sự khổ đau thì gặp được Sữa!

Cà Phê gặp được Sữa, còn anh đã gặp được cô.

“Xin Nghiêm Chỉnh, em rất muốn gặp anh.” Doãn Đình khóc không

thành tiếng.

“Được, em xuống dưới nhà đi.” Cừu Chính Khanh nói.

“Cái gì?” Doãn Đình giật mình.

“Em xuống nhà đi, nơi anh đỗ xe mỗi lần đưa em về.”

Doãn Đình ngơ ngác hai giây mới hiều được ý của câu nói này! Không

ngờ anh vẫn ở dưới nhà! Ngay trước cổng khu chung cư nhà cô!

Doãn Đình mặc kệ tất cả, mặt cũng không rửa, áo khoác cũng không

mặc, giày cũng không thay. Cô xông ra khỏi cửa phòng, khi mở cửa ngoài
thì thấy bố mình kinh ngạc ló đầu từ trong phòng ra, cô lớn tiếng nói: “Con
ra ngoài chút, lát nữa về ngay”, dứt lời thì chạy ra khỏi cửa, ra sức ấn vào
nút gọi thang máy.

Thang máy xuống rất nhanh. Doãn Đình đứng trong thang máy, nhìn

con số đang nhảy trên bảng điều khiển, tim đập liên hồi.

Anh đang ở đây, không ngờ anh lại ở đây!

Chưa đợi cửa thang máy mở hết, Doãn Đình đã xông ra. Cô chạy về

phía cổng khu chung cư, chạy một mạch, cô đã thấy xe của Cừu Chính
Khanh.

Bên cạnh chiếc xe, người đàn ông cao lớn ấy đang đứng nơi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.