XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 176

“Vậy em không qua nhà anh nữa.” Doãn Đình nói.

Cừu Chính Khanh nghẹn lời, cô không đến nữa, anh lại thấy trong lòng

không thoải mái. Quả nhiên con người đều tham lam. Thế này không được,
thế kia không xong. Anh thở dài, thật sự là nước cờ chết sao?

“Hay là thế này, chúng ta hẹn hò ít lại, không đặt quy tắc như trước kia

nữa, thuận theo tự nhiên, hôm nào anh không làm thêm giờ, nói trước với
em, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm, ở nhà cũng được, ra tiệm cũng không
sao. Giống như những cặp tình nhân khác vậy. Có những người cả tuần
cũng không được gặp một lần mà.”

“Ừm.” Cừu Chính Khanh gật đầu. Nghĩ lại: “Thật ra chúng ta cũng đâu

có hẹn hò thường xuyên”. Lúc đầu thì có, sau Tết thì ai bận việc nấy, kế
hoạch sớm đã loạn hết rồi.

Doãn Đình cũng nhớ ra, “Trước đây có phải chúng ta yêu cầu và kỳ

vọng quá cao không, nên mới xử lí không tốt?” Nghĩ quá tốt, làm quá ít,
hoặc không làm được như dự định, nên trong lòng mới thầm oán trách, mới
thấy bất mãn và thiệt thòi.

“Yêu cầu của anh chính là, em là bạn gái của anh.” Cừu Chính Khanh

nói, “Những cái khác em cứ từ từ mà làm”.

Doãn Đình bật cười: “Người không có yêu cầu, thật ra yêu cầu mới cao

đó”. Cô hắng giọng, bắt chước giọng điệu của Cừu Chính Khanh: “Yêu cầu
của em chính là anh làm việc cho thật tốt là được, những cái khác anh cứ từ
từ mà làm”. Cô cười hì hì: “Anh nghe xem giọng điệu như thế, nội dung thì
ít, nhưng yêu cầu cao biết mấy”.

Cừu Chính Khanh ngẫm nghĩ, cũng bật cười.

“Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi. Rảnh rỗi thì hẹn hò, không thì cùng

nhau cố gắng. dù sao bây giờ kết quả xấu nhất đã bày ra trước mắt rồi,
không có gì tệ hơn thế được nữa.” Cừu Chính Khanh nói, thật ra đúng như
những lời anh nói với Doãn Quốc Hào, anh không còn cảm thấy áp lực nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.