XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 298

Doãn Đình chợt hiểu ra, mở to mắt nhìn vào mắt anh: “Không làm

chuyện xấu nhé”.

“Anh là người thừa nước đục thả câu sao? Em có tâm trạng làm chuyện

xấu sao?”

“Không có.” Đúng là tâm trạng cô rất tệ. “Vậy em có thể ôm Đại Đại

ngủ không?”

“Nó không thích người khác ôm, em có thể thử.”

“Vậy anh giúp em gọi điện báo cho anh trai em được không ? Em

ngại.”

“…”

Cừu Chính Khanh mặt dày gọi điện cho anh vợ tương lai, đại ý là tâm

trạng Doãn Đình không tốt cần được an ủi, nên ngủ lại chỗ anh một đêm.
Anh vừa mới mở lời, Doãn Thực liền lập tức đồng ý. Đột nhiên anh nghe
thấy tiếng Doãn Đình cười lớn. Cừu Chính Khanh quay đầu lại nhìn, thì ra
mèo Đại Đại tha một quả bóng đến để Doãn Đình chơi với nó, khi chạy đi
nhặt bóng thì trượt chân té ngã.

Doãn Thực cũng nghe được tiếng cười của cô em gái “tâm trạng đang

không tốt cần được an ủi” của mình. Anh im lặng, sau đó quyết định vờ như
không biết gì. Anh nói trưa mai ông Doãn xuất viện, bảo Cừu Chính Khanh
nói với Doãn Đình một tiếng. Cừu Chính Khanh ngay lập tức nắm bắt được
vấn đề. Ý câu này là, tốt nhất là trước buổi trưa ngày mai Doãn Đình phải
về nhà, đừng để bố cô biết cô qua đêm ở ngoài.

Cừu Chính Khanh cũng quyết định giả ngơ, bình tĩnh nhận lời.

Tối hôm đó Doãn Đình nằm trên giường của Cừu Chính Khanh, cuối

cùng cũng ý thức được rằng mình nên thẹn thùng. Sự ngại ngùng và lúng
túng này giúp phân tán tâm trạng buồn bực của cô. Vì Cừu Chính Khanh
trông chừng cô cả đêm, cô không thể lên mạng theo dõi tình hình và bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.