XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 387

lui của cô.

Ngô Phi thông minh, miệng lưỡi không tệ, cô biết. Nhưng trình độ cao

như thế này quả thật nằm ngoài dự liệu của cô. Những lời này câu nào cũng
có lí, cô không thể phản bác.

KHÔNG THỂ PHẢN BÁC!

Ngô Phi thấy Mao Tuệ Châu trợn tròn mắt, nói tiếp: “Chị cũng không

cần thấy áp lực, lâu ngày thấy lòng người. Trước khi bày tỏ với chị tôi đã do
dự rất lâu, suy nghĩ rất lâu. Tuy có rủi ro, nhưng có những lời vẫn cần phải
nói, có những chuyện cần phải làm, nếu không sẽ ân hận. Tôi thấy may mắn
vì trong lúc mình do dự, không có một đối thủ nào đó bất chợt xông ra. Chị
độc thân, tôi độc thân, chúng ta chung sống vui vẻ, cùng chung chí hướng,
tôi rất thích chị, tôi mong tháng ngày sau này có thể cùng chị trải qua. Chị
cũng không cần vội trả lời, tôi có thể đợi, chị cứ từ từ suy nghĩ. Dù sao đi
nữa, tôi vẫn sẽ luôn đối tốt với chị, đây là cách tôi theo đuổi chị.”

Mao Tuệ Châu không biết trả lời thế nào mới phải, Ngô Phi nói xong,

nhìn cô lần nữa, rồi đi ra.

Mao Tuệ Châu nghĩ lần này mình lại thua rồi, càng bị động hơn. Trên

thực tế, chuyện tệ hơn là, cô cảm thấy càng bị động hơn chỉ là cái cớ. Cô
nghĩ cảm giác thật sự phải là, càng rung động hơn.

Mao Tuệ Châu cầm ly nước uống một ngụm, định thần lại. Sau đó nhớ

ra ly nước này là Ngô Phi rót cho cô. Mỗi ngày nước cô uống dường như
đều là Ngô Phi rót.

Hàng ngày cô đến công ty, một ly nước ấm sẽ để sẵn trước mặt. Trước

khi cậu thường hỏi cô đã ăn sáng chưa. Thường thì cô đều không ăn, vì
trong nhà ít nấu nướng, cô cũng không thích mì ăn liền. Trên đường đi làm
không có chỗ bán thức ăn nhanh, khi đỗ xe cũng rất mất thời gian, cô cũng
không muốn chạy loanh quanh đâu đó tìm đồ ăn sáng, không muốn đi làm
muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.