XIN HÃY ÔM EM - Trang 1033

Hoắc Trường Uyên mặc đồ vest ngồi vắt chân, bên tay trái hình như

còn đặt một chồng tài liệu nhỏ, trông anh có vẻ vội vã.

"Sao thế?"

Lâm Uyển Bạch ngồi vào, khó hiểu hỏi.

Hoắc Trường Uyên hạ chân xuống, đồng thời cũng gập tài liệu lại:

"Không sao, lát nữa anh phải ra sân bay."

"Lại phải đi công tác sao?" Lâm Uyển Bạch hiểu ngay.

Cô biết rõ anh bận thế nào, cho dù không đến mức làm ngày làm đêm

nhưng ở một vị trí cao, có rất nhiều việc phải làm, có điều anh mới đi công
tác bao lâu đâu...

"Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu.

"Lát nữa đi luôn à?" Lâm Uyển Bạch cắn môi.

"Ừ." Hoắc Trường Uyên lại gật đầu, rồi anh giơ tay lên xem đồng hồ:

"Quyết định đột xuất, có một vụ án cấp bách cần phải giải quyết, chuyến
bay bốn rưỡi, tới Macao một tuần."

"Lâu vậy sao!" Lâm Uyển Bạch bất giác kêu lên một tiếng.

Chẳng trách anh không nói gì trong điện thoại, mà qua đây nói trực tiếp

với cô.

Thời gian một tuần không dài, nhưng cũng chẳng ngắn.

Hoắc Trường Uyên bật ra một tiếng cười khẽ: "Không đành lòng sao?"

Không đành lòng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.