XIN HÃY ÔM EM - Trang 1079

Trong bóng tối, tiếng cầu xin của Lâm Uyển Bạch cũng vỡ vụn ra:

"Hoắc Trường Uyên, anh nhẹ một chút..."

...

Sáng hôm sau, Lâm Uyển Bạch nhất quyết không đi họp cùng anh nữa.

Tối qua bị hành hạ quả nửa thời gian, cô một lòng muốn ở lại khách sạn

ngủ bù. Khi cô tỉnh dậy, mặt trời đã chói chang. Cô tắm rửa qua một chút,
dùng bữa trưa trong nhà hàng của khách sạn. Hơn hai giờ chiều, Hoắc
Trường Uyên xong việc sớm, trở về.

Anh không nghỉ ngơi quá nhiều, mà kéo cô: "Tối nay bay chuyến chín

giờ tối, còn vài tiếng nữa, anh có thể đưa em đi mua sắm!"

Sau khi Lâm Uyển Bạch ngủ bù một giấc, tinh thần đã thoải mái hơn

nhiều.

Cô những tưởng sẽ là một địa điểm danh thắng, không ngờ lại là một

trung tâm giải trí bài bạc với quy mô lớn, nói trắng ra là một sòng bạc.

"Hoắc Trường Uyên, anh còn cờ bạc?" Cô nghi ngại hỏi.

"Chúng ta gọi đó là cờ bạc, nhưng ở Macao này họ chỉ coi đó là một cái

máy trò chơi." Hoắc Trường Uyên khẽ nhướng mày. Cuối cùng, anh cố tình
nói một câu bên tai cô: "Nếu thua, anh sẽ gán em lại đây!"

Ánh mắt Lâm Uyển Bạch chuyển sang thảng thốt trong giây lát, cô căng

thẳng nhìn anh.

Nhưng chẳng mấy chốc cô lại lắc đầu, rất chắc chắn: "Anh sẽ không

đâu..."

"Uyển Uyển thật thông minh!" Hoắc Trường Uyên rướn môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.