XIN HÃY ÔM EM - Trang 1113

em ngủ đi, không cần đợi anh đâu."

Lâm Uyển Bạch há hốc miệng, muốn hỏi rõ anh chuyện gì, nhưng khi

cô lên tiếng thì đầu kia đã nói trước một cách vội vã: "Vậy nhé, anh cúp
máy đây!"

Rất lâu sau, cô mới bỏ di động xuống.

Lâm Uyển Bạch bỗng nhiên cảm thấy mình hơi khờ khạo. Hoắc Trường

Uyên nói có việc nhưng không hề nói là công việc.

Có lẽ anh đi đón vợ chưa cưới của mình...

Ngày hôm sau, Lâm Uyển Bạch mở mắt ra, nhìn trần nhà ngơ ngẩn mấy

giây mới đứng lên.

Lúc ra khỏi cửa, cô dừng lại ở cánh cửa nhà đối diện một chút. Cửa

đóng kín, không một tiếng động, dưới nhà cũng không thấy dấu vết của
chiếc Land Rover màu trắng, chứng tỏ cả đêm qua anh không về.

Cả buổi sáng trôi qua trong sự mơ màng, chớp mắt đã tới giờ nghỉ trưa.

Di động rung lên, Lâm Uyển Bạch rút ngăn kéo ra, nhìn thấy màn hình

hiển thị ba chữ "Hoắc Trường Uyên".

Trước kia nhìn thấy vậy, cô đều không giấu được sự phấn khích trong

lòng. Lúc này cô thậm chí còn không muốn bắt máy. Mím môi lại, cuối
cùng cô vẫn nghe.

"Trưa nay cùng đi ăn cơm nhé."

Giọng trầm của người đàn ông lan ra khắp đường truyền điện thoại.

Lâm Uyển Bạch từ chối: "Không đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.