XIN HÃY ÔM EM - Trang 1165

Lâm Uyển Bạch sửng sốt, nghi ngờ tai mình có vấn đề: "Cá nhỏ, trong

chuyện này có phải có hiểu lầm gì không..."

"Ha ha, mình cũng hy vọng vậy!" Tang Hiểu Du cười đắng chát:

"Nhưng không phải, ở Vân Nam mình đã tận tay bắt gian tại giường! Hắn
ta về nước mà không báo với mình, lại cùng người đàn bà đó đi Vân Nam
du lịch! Họ đã chung chạ với nhau lâu lắm rồi, hơn nữa người đàn bà đó
còn là con gái của quan to, hắn ta gần như mượn cô ta một bước lên mây.
So với người ta, dân thường như mình có đáng gì đâu!"

"Cá nhỏ..." Lâm Uyển Bạch đau lòng.

Từ khi kết thúc chuyến du lịch Vân Nam lần trước đến nay đã qua một

thời gian rất dài rồi, nhưng Tang Hiểu Du không hề nhắc đến một chữ.
Khoảng thời gian này, cô ấy vẫn bừng bừng sức sống, có thể thấy cô ấy đã
giấu hết toàn bộ đau khổ vào tận đáy lòng, một mình âm thầm chịu đựng.

"Không sao!" Tang Hiểu Du quẹt tay lau bừa mấy giọt nước mắt chảy

xuống, một giây sau lại cười hì hì: "Khả năng tự chữa lành vết thương của
mình mạnh lắm, đã sớm nhìn thoáng rồi!"

Lâm Uyển Bạch chỉ còn cách nắm chặt lấy tay cô ấy, cho cô ấy một sự

an ủi không lời.

Ăn cơm xong, hai người họ rời thẳng khỏi trung tâm thương mại.

Hoàng hôn bên ngoài vẫn chưa hoàn toàn lùi hết, có cảm giác như đang
giục giã người ta trở về nhà.

Họ không ngồi xe buýt mà gọi taxi. Đường về tiện thể đi ngang qua tòa

nhà Hoắc Thị, Tang Hiểu Du cũng biết, thế nên giơ tay ra chỉ: "Phía trước
ngang qua Hoắc Thị ha? Chúng ta có nên xuống xe, xem xem có thể tạo ra
một cuộc gặp tình cờ nào đó không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.