XIN HÃY ÔM EM - Trang 1167

lắc đầu vẫn không thể xua đi được. Cô bèn dứt khoát rút di động ra để
chuyển hướng chú ý của mình.

"Alô, bà ngoại ạ..."

Trong điện thoại truyền tới giọng bà lão hiền từ: "Tiểu Bạch à, tan làm

chưa? Ăn cơm chưa?"

"Cháu vừa tan làm, lát nữa sẽ ăn... Bà ăn chưa ạ?"

"Đang ăn đây! Đúng rồi, bà thấy dự báo thời tiết nói cuối tuần hình như

có đợt không khí lạnh đấy, cháu chú ý giữ ấm, đừng để bị cảm!"

"Vâng, cháu biết ạ." Lâm Uyển Bạch nắm chặt điện thoại, nghe lời dặn

dò ấm áp của bà mà hốc mắc nóng rực lên: "Bà ngoại, cháu nhớ bà rồi,
ngày mai là thứ Bảy, cháu muốn về thăm bà..."

Bà ngoại nghe vậy rất vui: "Được, vậy thì về đi!"

Ngắt máy xong, Lâm Uyển Bạch lại cầm chìa khóa lên...

...

Sau khi tàu hỏa dừng lại ở một trạm nhỏ, nó lại một lần nữa lao đi trên

đường ray của mình.

Nhưng vì đây là loại tàu vỏ xanh đã cũ nên tốc độ cũng rất chậm chạp.

Lâm Uyển Bạch nằm lên ghế, lật người mấy lần, rồi lại rút di động ra,
cũng mới có tám giờ mà thôi.

Vẫn chưa đến giờ tắt đèn, dọc hành lang và toa bên cạnh chốc chốc lại

có tiếng đi qua đi lại. Cô nhắm mắt lại cũng chẳng ngủ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.