XIN HÃY ÔM EM - Trang 1292

Còn mãnh liệt hơn nhiều hai nụ hôn vừa rồi.

Sau khi kết thúc, đầu lưỡi cô cũng tê đi.

Hoắc Trường Uyên đứng dậy, kéo cô lên, đóng nắp bút máy lại và nắm

lấy tay cô: "Việc còn lại ngày mai tính, chúng ta về nhà!"

...

Vừa vào cửa, Lâm Uyển Bạch đã chạy vào bếp.

Cô rửa sạch tay, quấn tạp dề, bắt đầu bận rộn.

Đến siêu thị, cô đã mua vài miếng sườn bò tươi, sau khi dùng nước

lạnh rửa qua một lần thì đun sôi bằng lửa to vừa, bỏ hành và gừng vào,
thêm chút sữa tươi. Đến khi cô làm xong vài món nhắm khác thì nước
xương cũng đã hầm xong, trong bếp toàn là mùi thơm.

Hoắc Trường Uyên cũng ngửi thấy mùi đi vào bếp, thấy cô đang dùng

muôi khuấy khuấy, anh trêu chọc: "Muốn được ăn canh sườn bò của em
thật không dễ dàng."

Lâm Uyển Bạch ngượng ngập, vội đẩy anh: "Anh đi rửa tay đi, sắp

được ăn rồi!"

"Ừm." Hoắc Trường Uyên quay người đi ra ngoài.

Sau khi bày hết lên bàn ăn, hai người ngồi đối diện nhau. Dường như đã

lâu lắm rồi họ không ăn một bữa cơm gia đình ấm cúng như vậy.

Lâm Uyển Bạch liên tục gắp thức ăn cho anh: "Hoắc Trường Uyên, anh

ăn nhiều một chút!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.