XIN HÃY ÔM EM - Trang 1344

"Hoắc tổng!"

Chẳng mấy chốc, đầu kia vang lên một tiếng chào cung kính.

Hoắc Trường Uyên liếc nhìn cô, mỉm cười nói: "Giám đốc Trương ở

phòng nhân sự phải không? Qua phòng tôi một lát."

Năm phút sau, cửa phòng lại được đóng vào.

Vị giám đốc Trương của phòng nhân sự đã đi, chỉ còn lại hai người họ.

Hoắc Trường Uyên vẫy tay với cô, như vẫy một con cún con. Cô nhíu

mày, không muốn bước qua cho lắm, nhưng cơ thể đã tự động có ý thức.
Cô vòng qua bàn làm việc, bị anh kéo lên đùi, ngồi vào một tư thế thân
mật.

"Bây giờ em hài lòng chưa?" Hoắc Trường Uyên nhướng mày với cô.

Vị giám đốc Trương phòng nhân sự ấy được gọi vào. Cô nghe thấy anh

dặn dò điều cô thư ký kia tới bộ phận khác, đổi thành một thư ký nam...

Lâm Uyển Bạch ấp úng: "Em chả hiểu anh đang nói gì cả..."

"Bình giấm!" Hoắc Trường Uyên ghẹo.

"... Còn lâu ấy!" Lâm Uyển Bạch phản bác.

"Còn không phải?" Hoắc Trường Uyên cười toét miệng, tiếng cười trầm

thấp bật ra: "Trong phòng làm việc toàn một mùi chua loét!"

Lâm Uyển Bạch vẫn sống chết không thừa nhận, đôi môi đã bị nụ hôn

của anh bịt kín.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.