XIN HÃY ÔM EM - Trang 1363

"Em nghĩ anh chỉ bồng bột trong phút chốc?" Hoắc Trường Uyên hỏi.

"Trường Uyên, lẽ nào không phải?" Lục Tịnh Tuyết đồng thời hỏi

ngược lại, có điều ngữ khí cố tình buông nhẹ.

Hoắc Trường Uyên chưa nói gì, chỉ im lặng nhìn cô ta.

Lục Tịnh Tuyết dừng việc khuấy Latte lại, trong lòng rất không vui

nhưng không bộc lộ ra chút nào, vẫn tươi cười nói tiếp: "Trường Uyên, hai
nhà họ Hoắc và họ Lục đã kết giao nhiều năm, hôn ước là chuyện đã được
bố mẹ quyết từ trước. Cả hai chúng ta không ai phản đối, coi như đã mặc
nhận. Bao nhiêu năm qua chúng ta cũng chưa hề xảy ra chuyện gì. Tuy
rằng em thường xuyên ở nước ngoài, cũng có rất nhiều người theo đuổi
nhưng em chưa từng động lòng. Vì em biết, em có một người chồng chưa
cưới. Em cũng chỉ muốn lấy một người đàn ông duy nhất tên Hoắc Trường
Uyên!"

"Trường Uyên, có phải là anh chưa muốn đính hôn ngay bây giờ?" Nói

tới đây, cô ta khựng lại, đổi chủ đề: "Em hiểu, anh lâu nay là người cuồng
công việc, rất có lòng với sự nghiệp. Không sao, nếu anh không muốn đính
hôn, chúng ta có thể lùi lại. Đợi khi nào anh muốn, khi đó chúng ta mới
đính hôn và kết hôn. Em có thể nói chuyện với bố mẹ! Em đã đợi được
nhiều năm như vậy rồi, không gấp gáp một sớm một chiều đâu!"

"Sunny, xin lỗi."

Sau một tràng giang đại hải những lời của cô ta, Hoắc Trường Uyên chỉ

lặp lại câu này.

Anh cũng vươn tay cầm cốc café lên nhưng không có ý uống mà chỉ

nhìn chất lỏng màu đen bên trong: "Đúng như em nói, nhà họ Hoắc và nhà
họ Lục đã sớm có hôn ước. Bao nhiêu năm qua, hai chúng ta cũng âm thầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.