XIN HÃY ÔM EM - Trang 1443

Có vẻ như nghe thấy tiếng họ, Hoắc Chấn cũng mở mắt ra, có điều khi

một lần nữa nhìn thấy Lâm Uyển Bạch đứng phía sau Hoắc Trường Uyên,
sắc mặt ông thay đổi trong khoảnh khắc: "Mày lại đưa đứa con gái này đến
làm gì!"

"Bố, Uyển Uyển nấu canh gà cho bố." Hoắc Trường Uyên nắm tay dẫn

cô tiến lên.

Hoắc Chấn ngồi dậy, không chút nể tình: "Không nhìn thấy con bé Tịnh

Tuyết đã mang đến cho bố rồi à, cô cần người khác thể hiện sự nhiệt tình
sao?"

Lâm Uyển Bạch cũng đã nhìn thấy chiếc hộp giữ nhiệt màu hồng quen

thuộc trên bàn, bất giác nắm chặt tay lại.

Hoắc Dung tiến leen, nháy mắt với cô rồi đón lấy hộp giữ nhiệt trong

tay cô, quay người để xuống đầu giường: "Trời ơi, ông anh! Người ta cũng
có lòng tốt thôi, sao anh không biết điều vậy chứ!"

Hoắc Chấn bực dọc trừng mắt nhìn em gái mình.

Lâm Uyển Bạch lấy hết dũng khí lên tiếng: "Thưa chủ tịch Hoắc, mong

bác sớm ngày bình phục..."

"Tôi không muốn nhìn thấy cô, ra ngoài!" Cô còn chưa nói xong đã bị

tiếng quát của Hoắc Chấn ngắt ngang.

"Con biết là bố cũng chẳng muốn gặp con, nhưng Uyển Uyển khuyên

con tới thăm bố, thế nên có bức xúc gì bố cứ trút lên đầu con đây, đừng đổ
sang cho cô ấy." Hoắc Trường Uyên trầm giọng nói.

"Thằng hỗn xược!" Hoắc Chấn thấy anh bảo vệ Lâm Uyển Bạch lại

càng không biết trút giận vào đâu, cơn giận bốc cao, ông nghiến răng kèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.