XIN HÃY ÔM EM - Trang 1543

cũng bắt mình uống cháo ngô. Làm ơn đi, mình sắp nôn ra rồi! Mình muốn
ăn gà rán và khoai tây chiên, anh ta bảo là đồ ăn rác rưởi, không cho động
vào! Cốc trà sữa này là mình hối lộ một thằng bé khoa Nhi, nó giúp mình
mua về đấy, tuyệt đối đừng để anh ấy biết!"

"Bác sỹ Tần chỉ muốn tốt cho cậu thôi, cậu giờ đang là bệnh nhân!"

Lâm Uyển Bạch ngồi xuống bên cạnh, lo lắng hỏi: "Cá nhỏ, chuyện là thế
nào, sao lại nhập viện?"

Tang Hiểu Du ngồi dậy, động tác hơi chậm rãi, cười tươi với cô:

"Không sao đâu! Chỉ là mấy hôm trước mình mổ ruột thừa, kết quả lại
đúng lúc biết chuyện của bà ngoại cậu, về quê nên bị nhiễm trùng, phát
sốt! Nhưng bây giờ không còn vấn đề gì nghiêm trọng nữa, bác sỹ đã khâu
lại rồi, đợi vết khâu lành hẳn là mình có thể ra viện, lại nhảy nhót như
thường!"

"Đều tại mình, hại cậu lo lắng." Lâm Uyển Bạch rất áy náy.

"Nói gì vậy! Chúng ta là ai chứ, vả lại, ngày xưa hồi còn học đại học,

chẳng phải bà ngoại hay làm tương thịt bò cho chúng ta ăn sao, mình cũng
phải về tiễn bà chứ!" Tang Hiểu Du nói mãi giọng chợt nhỏ lại. Thấy cô
sắc mặt còn tệ hơn cả một người đang ốm, cô ấy thở dài: "Tiểu Bạch, cậu
vẫn ổn chứ?"

"Mình vẫn ổn..." Lâm Uyển Bạch gượng cười.

"Chuyện của bà ngoại không ai ngờ tới, nhưng sinh lão bệnh tử cũng

khó tránh, cậu đừng quá chìm đắm trong đau thương!"

"Mình hiểu mà."

Tang Hiểu Du yên tâm gật đầu, rồi lại hỏi: "Mình nghe cầm thú nói,

Hoắc tổng quay về rồi hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.