XIN HÃY ÔM EM - Trang 1574

Yến Phong xem giờ rồi dịu giọng nói: "Tiểu Uyển, tối qua nằm cả đêm

trên tàu rồi, bác sỹ nói em cần nghỉ ngơi nhiều, em ngủ sớm đi!"

"Vâng..." Lâm Uyển Bạch gật đầu, đúng là cô rất mệt.

"Có chuyện gì cứ gọi anh, anh ở ngay phòng khách! Đợi em ngủ rồi anh

mới đi, nếu không anh không yên tâm được!" Nói xong, Yến Phong thấy
cô bỗng trở nên căng thẳng. Biết cô kiêng dè chuyện gì, anh vội bổ sung
thêm một câu: "Nếu em không yên tâm thì cứ khóa trái cửa lại!"

"Em không có ý đó..." Lâm Uyển Bạch ngượng ngập.

Cô đứng lên đi vào phòng ngủ, khi đóng cửa lại còn nhìn thấy Yến

Phong ngồi xuống sofa, mỉm cười với cô.

Tuy rằng đã không còn suy nghĩ nhiều về hành vi của Yến Phong tối

hôm ấy, nhưng cô vẫn lặng lẽ khóa cửa. Cô cũng không tắm rửa mà thay
quần áo ngủ rồi nằm thẳng xuống giường.

Lâm Uyển Bạch nhắm mắt lại, đầu óc nhanh chóng nặng dần. Từ sau

khi bà mất, cô thật sự quá mất sức và tiều tụy rồi.

Dù đi ngủ sớm nhưng đêm nay cô ngủ cũng không yên giấc.

Sáng hôm sau, Lâm Uyển Bạch tỉnh dậy khi mới hơn sáu giờ sáng. Cô

nằm thêm trên giường khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ mới chậm rãi dậy
thay quần áo. Khi mở cửa phòng ra, nghe thấy trong bếp có tiếng động, cô
giật nảy mình.

Cô nín thở đi qua, không khỏi sửng sốt: "Anh Yến Phong... tối qua anh

không đi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.