XIN HÃY ÔM EM - Trang 1604

Tiếng bánh xe ma sát với mặt đất tạo thành âm thanh chói tai, khiến

những người làm vườn cắt tỉa cây xung quanh giật mình suýt nhảy dựng
lên, chỉ thấy chiếc xe đó lao đi như tên bắn, chớp mắt đã biến mất khỏi
tầm mắt.

Hoắc Trường Uyên nhấn mạnh chân ga, chiếc xe lao đi như bay.

Khi gặp đèn đỏ, anh rút di động ra gọi nhanh vào một số: "Giang

Phóng, đặt vé máy bay cho tôi tới New York, chuyến sớm nhất!"

Đi đâu ư?

Hoắc Trường Uyên muốn hỏi cô rõ ràng.

Vì sao lại lừa anh nói không có thai, vì sao lại không cần con!

Hai mươi phút sau, chiếc xe ra khỏi trạm thu phí, phía trước là cao tốc

sân bay.

Trong đầu Hoắc Trường Uyên bây giờ chỉ có một suy nghĩ, nhất định

phải hỏi trước mặt cô cho rõ ràng.

Xe trên cao tốc không nhiều, cách vài phút mới có hai ba chiếc.

Hoắc Trường Uyên nhìn chăm chăm phía trước. Khi đi qua một ngã ba

có biển chỉ đường, một chiếc ô tô từ phía khác lao đến không chút thông
báo. Tiếng còi inh ỏi không ngừng vang lên. Dường như phanh xa có vấn
đề, khi anh muốn né tránh thì đã không còn kịp nữa.

"Rầm..."

Giống như tiếng sụp đổ của cả một tòa thành.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.