XIN HÃY ÔM EM - Trang 1640

Đôi mắt thâm trầm ấy từ từ nhìn thẳng vào cô, vào lúc cô đang nín thở

bỗng nghe thấy một câu ngờ vực: "Chúng ta biết nhau?"

Lâm Uyển Bạch như bị thứ gì đánh mạnh vào đầu.

Cô trợn tròn mắt nhìn anh, không giấu nổi sự thảng thốt và bất ngờ,

khóe miệng bất giác mím chặt lại, nghi ngờ thật ra anh cố tình, hoặc bản
thân mình đã nghe nhầm, nhưng vẻ nghi hoặc thật sự nơi đáy mắt anh lại
quá rõ ràng.

Lâm Uyển Bạch lùi về sau một bước.

"..." Cô đờ đẫn lắc đầu, lồng ngực như bị bóng đêm chèn chặt đến tắc

nghẹn.

Trở về khách sạn, Lâm Uyển Bạch nhìn xuống dưới qua ô cửa sổ. Trên

đường, người xe vẫn tấp nập, chiếc ô tô đen đã biến mất từ lúc nào.

Như có rất nhiều loài vật không rõ tên bay vào trong tai cô, câu hỏi cuối

cùng của anh vẫn văng vẳng bên tai. Trước mắt cô như nhòe đi, ẩn hiện
ánh mắt u tối của anh cùng sự ngờ vực trong đó...

Lâm Uyển Bạch nhắm mắt lại, lát sau cô mở mắt ra, rút di động.

Đầu kia bắt máy rất nhanh: "Alô, Cá nhỏ, mình đây..."

Nói xong câu này, Lâm Uyển Bạch lập tức để di động ra xa khỏi tai một

chút.

Quả nhiên, một giây sau trong loa vọng ra tiếng hét điên cuồng của

Tang Hiểu Du, cho dù không bật loa ngoài, tai cô vẫn rung lên ầm ầm.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.