XIN HÃY ÔM EM - Trang 1717

Chính đoạn quốc lộ nhỏ này, bỗng nhiên có một người nông dân đuổi cả

đàn dê lao tới. Người tài xế xe khách không kịp tránh cứ thế đâm phải, có
hai con dê ngắc ngoải sắp chết.

Quan trọng là, xe khách cũng vì cú va chạm mà gặp sự cố, không thể

khởi động lại, hơn nữa đã đi được nửa đường, hoàn toàn không thể quay
lại, mọi người trên xe cứ thế bị mắc kẹt.

Sau khi xe tắt máy, trong xe cũng rất bí bách.

Có rất nhiều hành khách gần như đã đi xuống, xếp thành hàng hoặc ngồi

xổm đứng bên lề đường, Lâm Uyển Bạch cũng xuống xe theo, tìm một
mỏm đá cao để ngồi xuống.

Thời gian dường như trôi qua rất nhanh, cũng rất chậm.

Xe khách mãi không sửa xong, đoàn người cũng dần dần trở nên sốt

ruột, bỗng nhiên có tiếng phanh xe dừng bên tai.

"Ở đâu ra một chiếc Land Rover thế kia!"

"Ôi trời ơi! Biển xe ngầu quá, năm số 8!"

...

Lâm Uyển Bạch nghe có tiếng người bàn tán, cũng bất ngờ quay đầu

sang nhìn, khi chạm phải đôi mắt sâu hút ấy, cô chợt sững người.

Hoắc Trường Uyên?

Lâm Uyển Bạch nhìn qua cửa kính mui xe, hướng thẳng vào mắt anh.

Ánh nắng trên đỉnh đầu quá gắt, cô gần như nhìn không chân thực lắm,
trong mơ hồ, cô nhìn thấy bóng dáng cao lớn của anh đã bước từ trong xe
ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.