XIN HÃY ÔM EM - Trang 1740

nhiều đã buột miệng nói ra: "Giá của nó không rẻ nhưng đối với tôi, nó có
ý nghĩa đặc biệt. Hơn nữa, người tặng tôi món quà này khi đó đã nói sau
này đi đến đâu cũng phải đeo nó, lúc nào cũng phải ở trên cổ, đi tắm cũng
không được tháo xuống..."

"Ha, bá đạo quá nhỉ!" Hoắc Trường Uyên cười khẩy.

Thì đó...

Có điều bị chính anh nói vậy, cô ngược lại thấy buồn cười.

Lâm Uyển Bạch bật cười, giọng nhẹ nhàng: "Quan trọng nhất là tôi

từng hứa sẽ không làm mất cũng sẽ không trả lại cho anh ấy."

Đây chính là nguyên nhân cô cố gắng muốn tìm lại.

Tuy rằng bốn năm trước hai người họ đã chia tay, hơn nữa cô còn từng

nhìn thấy một sợi dây chuyền cùng kiểu ở chỗ Lục Tịnh Tuyết, nhưng cô
vẫn luôn đeo nó trên cổ, chưa từng tháo ra. Đây coi như là chút kỷ niệm
duy nhất của cô còn lại với chuyện tình cảm đó.

Nói xong, Lâm Uyển Bạch thấy anh nhìn mình mới ý thức được mình

đã nói nhiều rồi, vội cụp mắt xuống, không đề cập thêm nữa.

Hoắc Trường Uyên hơi nheo mắt lại: "Lẽ nào là quà bạn trai tặng?"

"Không phải..." Lâm Uyển Bạch lắc đầu.

Cảm thấy định nghĩa đó không đúng, cô sửa lại: "Bạn trai cũ..."

Giây phút thấy cô lắc đầu, Hoắc Trường Uyên cảm nhận rõ ràng sự nhẹ

nhõm nơi lồng ngực, một sự nhẹ nhõm không có lý do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.