XIN HÃY ÔM EM - Trang 1922

Hoắc Trường Uyên nheo mắt, ánh mắt sắc lẹm như sắp nhìn xuyên thấu

cô.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, hơi cúi xuống: "Ban nãy cô nói anh sẽ

qua đón Đậu Đậu, anh cũng đi vệ sinh sao? Vậy anh đi đi, tôi xong rồi, vào
trong trước..."

Nói xong, cô định rời đi.

Có điều khi cô đi ngang qua bên cạnh anh, cổ tay bỗng bị giữ lại, ngay

sau đó cô bị kéo vào phòng vệ sinh nam kế bên.

"Anh làm gì vậy..."

Lâm Uyển Bạch trợn tròn mắt, kêu khẽ chống cự.

Bên trong có người vừa giải quyết xong đang cài lại thắt lưng, nhìn

thấy hai người họ thì giật thót mình, hoảng loạn chạy ra ngoài. Hoắc
Trường Uyên quay lại đóng chặt cửa, dập tắt điếu thuốc vứt vào thùng rác
rồi xoay cô lại, chống lưng cô lên cánh cửa.

Khuôn mặt cương nghị ép sát gần, cả cơ thể Lâm Uyển Bạch cứng đờ

ra: "Hoắc Trường Uyên, anh định làm gì..."

Vì vừa hút thuốc nên sự nam tính trên người anh như càng toát ra mạnh

mẽ hơn, khiến cô bất giác nhớ lại khung cảnh tối qua. Có thể lúc đó do tác
dụng của thuốc, đầu óc anh không tỉnh táo nhưng cô thì khác.

"Tối qua có phải em không?" Chất giọng trầm bất ngờ vang lên.

"... Gì cơ?" Lâm Uyển Bạch giật thót.

Hoắc Trường Uyên chống tay hai bên đầu cô, con ngươi co rụt lại:

"Người nằm trên giường của tôi tối qua có phải em không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.