XIN HÃY ÔM EM - Trang 1943

Hoắc Dung mỉm cười không nói gì, sau khi uống mấy hớp, bà cố tình

chép miệng.

Hoắc Trường Uyên vốn dĩ cũng không có ý động vào, anh liếc sang bên

cạnh dặn dò thím Lý: "Thím Lý, pha cho tôi tách café đen, buổi sáng tôi
vẫn quen uống café hơn."

"Vâng, thưa cậu!" Thím Lý đáp ngay.

Sắc mặt Lục Tịnh Tuyết cứng hẳn. Cô ta biết sau chuyện lần trước ở

khách sạn, Hoắc Trường Uyên chắc chắn đã giận nên đã đặc biệt qua đây
từ sáng sớm để chuẩn bị bữa sáng, vì muốn anh tha thứ cho mình. Nhưng
còn chưa kịp vào vấn đề chính, không ngờ Hoắc Dung cũng tới.

Rõ ràng là nếu tiếp tục cô ta sẽ tốn công mà chẳng ích gì.

"Cô, Trường Uyên, vậy em xin phép về trước!" Lục Tịnh Tuyết giả vờ

đánh mắt nhìn di động, lấy lùi làm tiến.

"Ừm." Hoắc Trường Uyên bình tĩnh nói.

Lục Tịnh Tuyết tháo tạp dề ra trao lại cho thím Lý, cố tình chậm chạp

một chút. Nhưng đến tận khi cô ta cầm túi xách đi ra ngoài, đám cô cháu
trong phòng ăn cũng không ai níu giữ cô ta dù chỉ mang tính tượng trưng.
Cô ta đành ỉu xìu rời đi.

Thím Lý tiễn cô ta ra về rồi quay lại, sắc mặt bánh bao nhỏ rõ ràng tươi

tỉnh hơn nhiều.

Hoắc Trường Uyên cầm cốc café lên nhấp một ngụm, vô tình lên tiếng:

"Cô à, ngoại thành mới mở một khu vườn câu cá mới. Hôm qua cháu ngồi
ăn với tổng giám đốc bên đó, ông ấy có cho cháu vài vé mời. Ngày mai là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.