XIN HÃY ÔM EM - Trang 1944

Chủ Nhật, cháu không có công việc gì, định dẫn theo Đậu Đậu và cô qua
đó chơi một hôm, cô hẹn cả cô ấy nữa!"

"Cô bảo mà, cháu nào có hiếu thuận như vậy thì ra còn ý đồ khác!"

Hoắc Dung nghe được câu cuối cùng, bỗng chốc chép miệng thành tiếng,
nhìn ra cửa sổ phá lên cười: "Gần đây thời tiết đang đẹp. Quả thật rất thích
hợp để ra ngoại ô câu mấy con cá!"

"Cô chắc chắn hẹn được cô ấy đi cùng chứ?" Nhưng đây mới là việc

Hoắc Trường Uyên quan tâm.

"Đương nhiên rồi!" Hoắc Dung tràn đầy tự tin, xoa đầu bánh bao nhỏ

ngây ngô ngồi bên cạnh.

...

Chập tối, Lâm Uyển Bạch và Diệp Tu hẹn nhau đi ăn cơm.

Đối với cô mà nói, đối phương không chỉ là bạn thân mà trong lòng cô

còn có sự cảm kích. Nếu không có anh ấy kiên nhẫn điều trị, e rằng cô
chưa thể dễ dàng vượt qua ám ảnh như thế. Thế nên tối qua khi anh ấy
khăng khăng đòi trả tiền, cô đã quyết định hôm nay tìm một quán đặc sản
thật ngon mời anh ấy một bữa.

Tuy rằng cô cũng đã rời khỏi Băng Thành nhiều năm nhưng chung quy

vẫn phải làm tròn trách nhiệm chủ nhà.

"Xin lỗi, em nhận điện thoại một chút!"

Cô nói xong, đặt di động lên tai: "Alô, cô ạ?"

"Rau cải trắng, mai cùng đi chơi đi!" Giọng Hoắc Dung rất có sức

truyền nhiễm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.