XIN HÃY ÔM EM - Trang 2036

Ba phân...

Chớp mắt khi dính sát chỉ còn khoảng một phân thì Hoắc Trường Uyên

bất ngờ khựng lại, lập tức quay đầu nhìn ra cửa phòng.

Lâm Uyển Bạch cũng nhìn theo, chỉ thấy cánh cửa khép chặt chẳng hiểu

đã bị kéo ra một khe nhỏ từ lúc nào.

Trên khung cửa có một bóng dáng thướt tha dựa vào đó. Hoắc Dung

khoanh tay trước ngực, đang nhìn họ nửa đùa nửa thật, giống như thưởng
thức một màn biểu diễn, tủm tỉm cười: "Ồ, hai đứa cứ tiếp tục đi, hay để
cô tránh mặt chút?"

Mặt Lâm Uyển Bạch nóng ran lên trong khoảnh khắc.

Ý thức được ban nãy mình đã thất thần, gần như mặc nhận để cho anh

hôn, cô quá xấu hổ vì bản thân, nhất là khi ánh mắt mờ ám của Hoắc Dung
phóng qua.

Cô vội vàng đẩy Hoắc Trường Uyên ra. Lâm Uyển Bạch nhanh chóng

ngồi dậy đi giày vào. Cũng may tối qua đi ngủ cô không cởi quần áo ngoài.
Bây giờ ngoài việc hơi nhăn nhúm ra thì vẫn còn nguyên vẹn, bằng không,
cô nói sao cũng không thể phủ nhận.

Bởi vì từ trong ánh mắt Hoắc Dung, cô đọc được bốn chữ "cấu kết gian

tình".

Nói rồi, Hoắc Dung thật sự định quay người bỏ đi.

Lâm Uyển Bạch vội chạy ra, giữ chặt tay cô ấy lại, ngượng ngập và xấu

hổ giải thích: "Cô à, cô đừng hiểu lầm..."

"Cô hiểu lầm chuyện gì?" Hoắc Dung cố tình hỏi ngược lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.